Hôm sau.
Có người bạn nối khố tổ chức tiệc, nói rằng muốn ăn uống cùng nhau, người bạn đó còn mời cả Giang Vũ Thừa.
Thẩm Lệ nhớ đến trước kia Cố Tri Dân đã nói, chuyện “tự sát” lần này của Giang Vũ Thừa không đơn giản như vậy, nên muốn gặp mặt Giang Vũ Thừa, tìm hiểu sự tình.
Vì vậy, cô cũng đi tham gia buổi họp mặt.
Cố Mãn Mãn biết Thẩm Lệ sắp đi tham gia họp mặt, đặc biệt lái xe qua đón cô đi chung.
Trên đường, Cố Mãn Mãn hỏi Thẩm Lệ rằng: “Anh họ cũng đi hả?”
“Không biết nữa.” Thẩm Lệ nhìn ra ngoài cửa sổ, ngẩn ngơ nói.
Cố Mãn Mãn ngoái đầu nhìn Thẩm Lệ, cô muốn nói gì đó nhưng rốt cuộc lại cảm thấy không biết nên nói gì, đành không mở miệng.
Rất nhanh đã đến nhà hàng tổ chức họp mặt.
Việc Thẩm Lệ bị thương, trước đây đã từng lên hot search, vì vậy những người bạn đó nhìn thấy tình trạng của Thẩm Lệ cũng không cảm thấy bất ngờ, mà đều quan tâm cô, từ sớm đã đợi ở cửa chờ cô đến.
Sau khi cô vào phòng bao, bạn bè đều tụm lại, mồm năm miệng mười hỏi thăm tay của cô.
“Cánh tay này của cậu không sao chứ?”
“Nhìn có vẻ không nghiêm trọng…”
“Cái mặt nhỏ nhắn này gầy đi rồi… lát nữa anh đây gọi cho cậu món canh chân giò lớn bồi bổ…”
Thẩm Lệ nhẫn nại trả lời từng câu, cuối cùng, bọn họ đã chuyển sang chủ đề khác.
Giang Vũ Thừa đến hơi muộn, lúc anh ta đến,