Tư Nguyễn nói chuyện điện thoại rất đơn giản, nói một câu thì còn nhìn Thẩm Lệ một cái, rất nhanh liền cúp điện thoại.
Thẩm Lệ có chút tò mò: “Hai người nói gì với nhau vậy?”
“Chú ấy nói muốn đến đây ăn cơm cùng với chúng ta.” Tư Nguyễn vừa nhét điện thoại di động vào trong ba lô vừa nói: “Nhưng mà bị con từ chối rồi, bây giờ chú ấy đã có mấy người phụ nữ khác, vậy mà còn muốn ăn cơm cùng với chúng ta…”
Thẩm Lệ: “…Hạ Hạ…”
Thẩm Lệ mới vừa mở miệng thì liền bị Tư Nguyễn đánh gãy: “Dì yên tâm đi, dì Thẩm à, dì xinh đẹp như vậy, chắc chắn có thể tìm được một người bạn trai càng đẹp trai, càng trẻ tuổi, càng có tiền hơn so với chú Cố.
Nếu như dì thật sự tìm không được, chờ sau này con có thể kế thừa tài sản rồi thì con sẽ nuôi dì.”
Trong lúc nhất thời, Thẩm Lệ không phản bác được: “… Cảm ơn con nha.”
Tư Nguyễn suy nghĩ rồi lại nói thêm: “Nhưng mà nếu như mẹ của con sinh ra một em trai, vậy thì con sẽ để em trai của con nuôi dì.”
“Hả, ngay cả chuyện này mà con cũng đã nghĩ đến rồi à?” Thẩm Lệ bật cười.
“Nếu như là một đứa em trai, vậy thì sẽ để cho nó đến công ty làm việc, mà con chỉ cần nằm ở trong nhà chờ nó kiếm tiền cho con tiêu là được rồi.” Tư Nguyễn nghiêm túc nói.
“Phụt.” Thẩm Lệ thật sự không nhịn được nữa, bật cười thành tiếng.
Cố Mãn Mãn nghe như thế, cũng thấy rất buồn cười.
Thẩm Lệ: “Nếu như em trai của con cũng muốn kêu con đến công ty làm việc để nuôi em ấy thì