Nguyễn Tri Hạ hơi ngạc nhiên vì Tư Mộ Hàn lại nhẹ nhàng khi nhắc tới mẹ mình với cô như vậy.
Nói xong những lời này, Tư Mộ Hàn lại cố ý giải thích một câu: “Nhà không có nữ giúp việc rất bất tiện.”
Nguyễn Tri Hạ nháy mắt một cái, cô không để ý tới lời giải thích sai lầm, Tư Mộ Hàn vì cô nên mới cố ý mời thím Hồ về ư?.
||||| Truyện đề cử: Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây |||||
Nghi ngờ và ý nghĩ của Nguyễn Tri Hạ đều biểu hiện trên mặt, Tư Mộ Hàn ho nhẹ một tiếng, mặt trầm xuống: “Nhanh đi ăn sáng.”
“Ưhm”Nguyễn Tri Hạ xoay người, chậm rãi đi ra ngoài.
Đi được nửa đường cô đột nhiên dừng lại, cười như một con cáo nhỏ: “Tư Mộ Hàn, anh biết tối qua anh đã làm gì không?”
Tư Mộ Hàn hơi hí mắt: “Làm gì?”
Ngày hôm qua, lúc ở Kim Hải đúng là anh có ý tưởng muốn mượn cớ say rượu để được ở cùng với Nguyễn Tri Hạ.
Nhưng rượu kia mạnh hơn anh nghĩ nên anh lại say thật.
Anh biết mình trở về bằng cách nào, cũng biết là Nguyễn Tri Hạ thay quần áo cho anh, nhưng một vài chi tiết nhỏ, ví dụ như anh đã nói gì thì anh cũng không nhớ rõ.
“Không có gì, tôi đi ăn sáng đây.” Nguyễn Tri Hạ thấy sắc mặt anh không đổi nên cũng biết là anh không nhớ.
Không nhớ mới tốt, nếu nhớ ra thì không biết Tư Mộ Hàn có đánh cô không?
Khi Nguyễn Tri Hạ đang ăn trong phòng ăn, Tư Mộ Hàn cũng bước xuống.
Nguyễn Tri Hạ vừa dùng cháo vừa đưa mắt liếc nhìn anh.
Người đàn ông này lại tới làm gì?
Tư Mộ Hàn ngồi xuống trước mặt cô, vẻ