Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 3372


trước sau

Rõ ràng không lâu trước còn đang nghĩ xem phải hành hạ bản thân mình thế nào, mới qua một lúc, Trần Mộc Châu sao có thể có lòng tốt như vậy.

“Bỏ cái khăn ở miệng cô ta ra!” Trần Mộc Châu ngồi trên sô pha, thở dài, không có ý định đứng dậy.

“Trần Mộc Châu, cô đúng là phát điên rồi, từ trước đến giờ tôi không đắc tội gì với cô, lần nào cũng là cô động vào tôi trước, bất đắc dĩ tôi mới phải phản kích lại, Mộ Hàn cũng chưa từng chủ động chọc đến cô, không chủ động nói chuyện với cô, tại sao cô nhất định không tha cho chúng tôi!”

Nguyễn Tri Hạ vừa há mồm thở dốc, vừa ngồi xổm ở trên đất, lưng dựa vào tường, chân cô có cảm giác ê ẩm, đau phát khóc.

“Phát điên?” Ánh mắt của Trần Mộc Châu đột nhiên trở nên hung dữ, cô ta đứng lên, bước nhanh đến, ngồi xổm trước mặt Nguyễn Tri Hạ, nắm chặt cằm dưới của cô: “Mộ Hàn chỉ có thể là của tôi, rõ ràng anh ấy nên yêu tôi, nếu như không có cô, bây giờ tôi đã là vợ của anh ấy rồi!”

Ánh mắt oán hận của Trần Mộc Châu đã dọa Nguyễn Tri Hạ sợ, rõ ràng mười mấy năm trước, cô ta vẫn còn là một cô bé có nụ cười e thẹn đứng trước mặt cô. Sau khi Á Đông xảy ra chuyện, đột nhiên cô ta lại biến thành bộ dạng này! Lẽ nào dáng vẻ ngày trước là do cô ta đang giả vờ sao!

Nguyễn Tri Hạ bị bóp đến đau, nước mắt chảy ra: “Cô…”

Cô ta cười lạnh: “Có lẽ cô còn chưa biết chuyện ấy đúng không? Từ nhỏ những người xung quanh đã so sánh tôi với cô, tôi chính là cái lá xanh làm nền cho cô nổi lên, là vũng bùn làm cho bông hoa sen như cô được nở rực rỡ. Tại sao có tôi rồi lại còn có cô, nếu như chỉ còn lại tôi trên đời này, có phải mọi người sẽ thích tôi, cũng chỉ có thể thích tôi thôi!”

“Cho dù không có tôi, bọn họ cũng thích người phụ nữ độc ác như cô, người xấu không có quyền được yêu thương. Trần Mộc Châu, từ đầu đến cuối cô đều nghĩ sai rồi. Người như cô, muốn có được thứ gì, cũng sẽ mãi mãi không có được, cho dù tôi chết đi rồi, cả đời anh ấy cũng không thèm nhìn cô thêm một lần nào!”

Vết thương trên mặt đã ngừng chảy máu, sự đau đớn kịch liệt truyền đến từ dưới cằm, dưới chân truyền đến một cảm giác ấm áp, Nguyễn Tri Hạ liếc mắt nhìn xuống, máu màu đỏ tươi đang rơi trên chân cô, chảy xuống bên cạnh.

“Nếu như cô có chết cũng không hối cải như vậy, không phải cô đang
nhớ thương Lê Quốc Nam sao, tôi cho cô gặp một lát!”

Trần Mộc Châu chán ghét đứng lên, cô ta lắc lắc máu ở trên tay, cầm lấy cái khăn người dưới trướng đưa đến. Sau khi lau sạch từng ngón tay, cô ta vẫy tay, vệ sĩ đằng sau đi đến cầm lấy cổ áo của Nguyễn Tri Hạ, đẩy vào phòng ngủ!

Cả căn phòng trắng tinh, giống hệt với căn phòng ở trên tầng. Chu Văn đang mặt chiếc áo khoác màu trắng, cúi đầu đứng bên cạnh cửa sổ, chau mày nói: “Trong mười phút nữa, anh ta sẽ tỉnh lại.”

Trên chiếc giường mềm mại, dưới tấm chăn trắng như tuyết, hiện ra hình dáng của một người. Cô nâng mắt nhìn qua, khuôn mặt quen thuộc trắng bệch vì bệnh, làm người ta không dám bước lên.

Nguyễn Tri Hạ đứng ngây ngốc ở chỗ cũ, kinh ngạc nhìn anh ta. Trước đây, cô từng nghĩ đến chuyện anh ta bị thương rất nặng, không ngờ rằng còn nghiêm trọng hơn trong tưởng tượng của cô.

Khóe miệng run rẩy một hồi lâu, mới thấp giọng gọi tên anh ta: “Lê Quốc Nam… Anh Nam!”

“Sao vậy, vui không, lúc đầu tôi vì cứu anh ta, đã tốn bao nhiêu sức người và sức của.” Hai tay Trần Mộc Châu khoanh trước ngực, nhìn vẻ mặt đau đớn của Nguyễn Tri Hạ, khóe miệng nhếch lên, ý cười vô cùng đậm. Lúc này không có ai nhìn thấu tâm tư của cô ta.

Trần Mộc Châu có thể biết trước anh Nam sẽ xảy ra chuyện, thậm chí còn tìm Dương Thừa Húc cứu anh Nam. Bây giờ dùng trăm phương nghìn kế để lừa cô quay lại, trong tay còn có Vũ Nguyên Hải có mối thù sâu nặng với Tư Mộ Hàn, những chuyện này vòng đi vòng lại trong đầu, trong nháy mắt như hoa nở tung ra, làm cô nhất thời không thể hoàn hồn.

“Trần Mộc Châu, rốt cuộc cô muốn làm gì? Lật đổ Á Đông có lợi gì cho cô?” Sắp xếp lại tất cả mọi việc trong đầu một lượt, Trần Mộc Châu nhất định đã câu kết với Dương Minh Hạo từ trước, nếu không không thể biết Trần Tuấn Tú muốn làm gì.

Dương Minh Hạo là kẻ thù sống chết của nhà họ Nguyễn, bây giờ còn là kẻ thù của Tư Mộ Hàn, thế mà Trần Mộc Châu lại câu kết với Dương Minh Hạo, trừ việc muốn phá đổ Á Đông, cô thật sự không nghĩ ra rốt cuộc còn vì nguyên nhân gì.

Truyện convert hay : Trí Mạng Thiên Sủng

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện