Ở trên zalo, Tư Mộ Hàn dùng quý danh của Cố Tri Dân đáp trả lại câu “cậu mù à?”, cùng với những suy đoán của cư dân mạng, bọn họ đoán Cố Tri Dân cùng Trần Tuấn Tú có gì đó.
Nguyễn Tri Hạ nhìn thêm mấy lần, rồi lên facebook vào tường của Cố Tri Dân lướt một vòng, thì phát hiện điều đó là có thật.
Độ hot đã thay từ tìm kiếm “bạn gái thần bí của Trần Tuấn Tú” thành “Trần Tuấn Tú và Cố Tri Dân”.
Hiệu ứng của nhân vật ngành giải trí rất lợi hại, chỉ trong mấy giờ, chuyện giữa Cố Tri Dân cùng Trần Tuấn Tú đã đứng đầu bảng tìm kiếm.
Lúc cô quay lại zalo liền nhận được tin nhắn của Thẩm Lệ:”Tớ biết ngay mà, con chó Cố Tri Dân kia không thay đổi được bản tính ăn shit.”
“Trước kia, Cố Tri Dân thích đàn ông sao?” Nguyễn Tri Hạ chấn kinh.
Cô nghĩ tới chuyện Tư Mộ Hàn nghiền ép Cố Tri Dân, rồi Cố Tri Dân cũng chịu mệt nhọc như vậy, đột nhiên cô cảm thấy hơi lo lắng.
Chẳng nhẽ Cố Tri Dân có ý gì đó với Tư Mộ Hàn… Không thể để cho ai biết đấy chứ?
Thẩm Lệ vội vàng mắng Cố Tri Dân, liên tục gửi tin nhắn đến… Trực tiếp không để ý tới Nguyễn Tri Hạ ở bên kia.
Cũng bởi vì lý do này mà cả chiều Nguyễn Tri Hạ đều có cảm giác khẩn trương.
Đến lúc tan làm, cô nhận được điện thoại của Tư Mộ Hàn.
“Tôi ở dưới lầu Nguyễn Thị.”
Vừa đến lúc tan làm, Nguyễn Tri Hạ lập tức cầm túi xuống lầu.
Tư Mộ Hàn đứng đối diện bãi đỗ xe của Nguyễn Thị, hạ xuống nửa cửa sổ, lộ ra khuôn mặt trong trẻo mà lạnh lùng.
Nguyễn Tri Hạ chạy tới, mở cửa xe rồi đi vào lên bên trong.
Tư Mộ Hàn quay mặt nhìn cô, trên mặt