Điều này đã ăn sâu vào máu, người khác có học cũng không được.
“Ông nói thẳng nhé, ông muốn Tư Mộ Hàn quay về Tư thị quản lý tập đoàn của gia tộc, lần trước các con về nhà tổ tiên, ông đã nói chuyện này với nó, có điều nó từ chối, con giúp ông khuyên nhủ nó, xem như ông nội nhờ cậy con.”
Giọng điệu Tư An Lâm đột nhiên trở nên vô cùng khẩn thiết, lại mang theo vài phần chân thành, Nguyễn Tri Hạ lần này không có cách từ chối.
“Con có thể giúp ông nói với anh ấy một chút, có điều lời của ông anh ấy còn không nghe, chỉ sợ…”
Tư An Lâm hài lòng nở nụ cười, cắt lời cô:“Yên tâm, chuyện này trong lòng ông cũng biết.”
Tư An Lâm biết được Nguyễn Tri Hạ sẽ nói chuyện này với Tư Mộ Hàn, liền vui vẻ rời đi.
Đến nhanh đi nhanh, có hơi vội vàng, có thể thấy ông cụ lúc còn trẻ cũng là một người theo phái hành động, nói một không hai, Tư Mộ Hàn hơi giống ông ở chỗ này.
Vừa tiễn ông cụ Tư đi, Tư Mộ Hàn đã liền gọi đến.
Điện thoại vừa nối máy, đã nghe Tư Mộ Hàn nói một hồi như vậy, hiện giờ đã sắp giữa trưa.
Tư Mộ Hàn lại hỏi: “Ông nội đi rồi?”
“Anh biết ông đến?” Nguyễn Tri Hạ cầm đũa chuẩn bị ăn, nghe vậy lại để xuống.
Tư Mộ Hàn giọng điệu này, rất là kiêu ngạo.
…
Nguyễn Tri Hạ ăn không ngon, tùy tiện ăn một chút rồi lại buông đũa, định trưa ăn tiếp.
Kết quả, vừa đến trưa, Tư Mộ Hàn vốn nên ở công ty vậy mà lại trở về.
“Anh không phải đi làm sao?”
“Làm việc không quan trọng bằng em.”Tư Mộ Hàn cong môi, ánh mắt tĩnh lặng, thoạt nhìn hết sức ranh ma: “Anh còn nhớ rõ lời em nói hồi sáng.”
“…” Ha ha.
Nguyễn Tri Hạ không để ý đến anh, đi thẳng vào