“Hơn nữa, vẫn còn ột số lượng lớn người vẫn chưa tìm thấy, những thứ đồ vật hại người từ trong xưởng chế thuốc chảy ra đã đi đâu, truyền qua ai, từ chỗ nào tuôn ra ngoài vẫn chưa tra được”
“Những người này sẽ bị theo dõi trước, khi ông ngoại hành động cũng thuận thế đưa đám người này đi luôn.
Mười mấy người, bên trên tài liệu ghi chép chỉ tiết những nguyên vật liệu kia từ đau tới, bán ra vào.
lúc nào, cho đến bây giờ đã bao nhiêu thời gian, đã tiếp xúc qua với những người hiềm nghỉ nào, hơn chục trang giấy lít nha lít nhít khiến cho người ta tê dại cả da đầu”
Trong lòng Nguyễn Kiến Định vô cùng khó chịu, thả văn kiện lên bàn, sau đó ngồi xuống sopha.
“Tôi cũng nghĩ như vậy, trước đây tôi muộn ra ngoài điều tra xung quanh, Abel đã cử rất nhiều người canh gác ở gần đó, nếu ra ngoài tỷ lệ bị bắt sẽ vô cùng lớn, tối hôm qua ông ngoại bảo chúng ta ở lại bệnh viện một tuần, trong khoảng thời gian này có vấn đề”
Chỉ có hai kết quả cho chuyện một tuần ở bên trong không thể ra ngoài này, thứ nhất, công tước Otto kéo Abel xuống và ấn anh ta chết trong bùn, thứ hai chính là công tước Otto sẽ phải chết tha hương, ngoại trừ hai phương pháp này ra thì không còn gì khác”
“Tôi biết cậu muốn nói cái gì, Mộ Hàn, cậu để cho tôi bình tĩnh một chút” Làm sao Nguyễn Kiến Định không nghĩ ra, chẳng qua là anh.
Ảnh Tử không muốn suy nghĩ chuyện này mà thôi.
“Tôi sẽ làm tốt chuẩn bị, anh cả, anh cũng phải chuẩn bị tốt tâm lý”
Tư Mộ Hàn nói xong, dườnng như có chút không đành lòng, thở dài một cái rồi rời khỏi phòng, lúc ông nội qua đời, anh cũng được trải qua cảm giác như vầy….
Có một số việc không phải không muốn chấp nhận là chấp nhận được!
Nguyễn Kiến Định tất nhiên hiểu rằng khi làm bất cứ việc gì cũng cần phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, thậm chí còn phải nghĩ ra nhiều biện pháp để đối phó với những trường hợp khẩn cấp phía sau, nhưng từ phương diện tình cảm, anh trong chốc lát vẫn chưa thể chấp nhận được.
Cùng lúc đó, Công tước Otto đã ở trên máy bay, mang theo bên người là mười vệ sĩ đã giải cứu Nguyễn Kiến Định trước đó.
“Đỗ Huy, tất cả đã chuẩn bị xong chưa?” Thấy sắp xuống máy bay, Công tước Otto ho