“Em đang ở đâu thế? Em tới công ty một chuyến được không?”
“Có chuyện gì không anh?” Sao anh lại đột nhiên bảo cô qua công ty.
Tư Mộ Hàn do dự một lúc rồi nói: “Tôi để quên một phần tài liệu ở nhà, em có thể giúp tôi mang tới đây được không?
Nguyễn Tri Hạ cúp máy, quay đầu nói với Thẩm Lệ: “Tư Mộ Hàn nhờ tớ mang tài liệu qua công ty cho anh ấy.”
“Dù sao tớ cũng không bận gì, tớ đưa cậu về nhà lấy đồ, sau đó cùng cậu qua Thịnh Hải.” Thẩm Lệ lắc chìa khóa trong tay, nói.
Vì thế, Nguyễn Tri Hạ và Thẩm Lệ cùng nhau về nhà lấy tài liệu, sau đó hai người cùng đi đến tập đoàn truyền thông Thịnh Hải.
Sau khi Thẩm Lệ đỗ xe xong, Nguyễn Tri Hạ liền dùng thang máy chuyên dụng, đi thẳng lên tầng cao nhất, đến văn phòng của Tư Mộ Hàn.
Lúc cô đến văn phòng của Tư Mộ Hàn, Tư Mộ Hàn đang quay lưng về phía cô, đứng ở cửa sổ sát mặt đất, không biết anh đang suy nghĩ gì.
“Em mang tài liệu đến cho anh rồi đây.” Nguyễn Tri Hạ đi tới, để tài liệu lên trên bàn làm việc của anh.
Tư Mộ Hàn nghe thấy thế liền quay người lại, nói: “Tôi còn chưa dẫn em đi thăm quan Thịnh Hải.”
“Dạ?” Sao anh lại đột nhiên nhắc đến chuyện này làm gì?
Tư Mộ Hàn tiếp tục nói: “Tôi cho người dẫn em đi tham quan nơi này một chút, em cảm thấy như thế nào?”
Đang yên đang lành, dẫn cô đi tham quan Thịnh Hải à?
“Tôi bảo Tri Dân dẫn em đi.” Tư Mộ Hàn nói xong, tự mình phủ định: “Mà thôi, vẫn nên tìm Thẩm Lệ thì hơn.”
Đối với chuyện đi thăm quan Thịnh Hải, Nguyễn Tri Hạ không thấy quá hứng thú, cô chỉ vào tài liệu trên bàn, hỏi Tư Mộ Hàn: “Anh không xem qua tài liệu à?”
“Nó không quá quan trọng.” Tư Mộ Hàn không ngẩng đầu lên, anh lấy