Tư Mộ Hàn nghe vậy cũng hơi sững sờ, im lặng một lúc anh nói: “Có ý kiến thì sao?”
Tuy biết Tư Mộ Hàn là vì muốn đè chuyện của cô xuống mới làm như vậy, nhưng cô vẫn không nhịn được thông cảm với Cố Tri Dân.
Làm bạn với một người ăn tươi nuốt sống người khác như Tư Mộ Hàn, chăc chắn kiếp trước Cố Tri Dân đã không tích đức.
Lúc này điện thoại di động của Nguyễn Tri Hạ bỗng vang lên.
Cô cầm lấy điện thoại vừa nhìn Nguyễn Tri Hạ đã giật giật khóe miệng: “Là điện thoại của Cố Tri Dân.”
“Ồ.” Tư Mộ Hàn đáp lại một tiếng, trực tiếp giơ tay lấy điện thoại của cô tắt máy.
Đơn giản thô bạo hoàn toàn không do dự và hổ thẹn.
“…”
Trong lòng Nguyễn Tri Hạ bỗng có hơi phiền muộn.
Cô hít sâu một hơi nói: “Tư Mộ Hàn, đối với anh mà nói chỉ cần người có ích, có thể lợi dụng cho dù là bạn bè hay người thân anh cũng sẽ không nương tay phải không?”
Cô vừa nói xong câu này, không khí trong phòng trong nháy mắt trở nên cứng ngắc.
Vẻ mặt của Tư Mộ Hàn phút chốc cũng trở nên thâm trầm, trong phòng tràn ngập áp suất thấp khiến người ta nghẹt thở.
Một lúc lâu, cuối cùng Tư Mộ Hàn cũng mở miệng nói: “Trong lòng em nghĩ tôi như vậy sao?”
“Nếu không như vậy thì sao?” Nguyễn Tri Hạ nhếch miệng, cười mỉa mai.
Không phải cô rất buồn, nhưng trong lòng cô có khúc mắc không cởi bỏ được.
Tư Mộ Hàn nhếch môi, trên vẻ mặt là biểu hiện nguy hiểm bão táp sắp nổi lên.
Nguyễn Tri Hạ cho rằng anh sẽ nổi giận, hoặc là trực tiếp phất tay rời đi.
Nhưng cuối cùng Tư Mộ Hàn chỉ là cụp mắt nói một câu: “Sau này sẽ không xảy ra những chuyện như thế này nữa.”
Giọng nói của anh trầm thấp, không khác bình thường, nhưng sự kiên định trong lòi nói lại khiến người ta động lòng.
Sẽ không xảy ra chuyện như vậy nữa?
Là sẽ không lợi dụng cô nữa hay là sẽ không để cho cô lên hot search nữa?
Sự