Sau đó cùng nhau chạy như bay, giống như có ma đuổi phía sau.
Nguyễn Tri Hạ mới đi ra ngoài biệt thự, đã nghe thấy một loạt tiếng bước chân chỉnh tề vang lên phía sau.
Cô còn chưa quay đầu lại, thì một nhóm vệ sĩ đã đi tới trước mặt cô.
Một chiếc xe màu đen lái đến dừng trước mặt cô, lập tức có một vệ sĩ đi tới mở cửa xe giúp cô: “Mời mợ chủ lên xe.”
Ngoại trừ một vệ sĩ mở cửa xe, những vệ sĩ còn lại đều nhao nhao vây quanh cô, nhìn có vẻ giống như đang muốn mời cô lên xe, nhưng trên thực tế lại giống như sợ cô chạy mất.
Nguyễn Tri Hạ có chút dở khóc dở cười.
Thật đúng là ông chủ như thế nào thì vệ sĩ như thế đó mà.
Hoàn toàn không nói đạo lý giống như Tư Mộ Hàn.
“Được rồi, đều giải tán hết đi, tôi lên xe còn không được sao?” Nguyễn Tri Hạ nói xong thì cúi người leo lên xe.
Nhóm vệ sĩ: “…” Bọn họ cảm thấy hình như mợ chủ sớm đã nhìn thấu tất cả.
Lúc đầu Nguyễn Tri Hạ muốn cùng Thẩm Lệ đi dạo phố để giải sầu, kết quả Tư Mộ Hàn lại phái một nhóm nhiều vệ sĩ như vậy đi theo cô.
Cô đi tới đâu phía sau cũng có một nhóm người đi theo, cho dù cô muốn khiêm tốn một chút cũng không khiêm tốn được.
Lúc Thẩm Lệ nhìn thấy một nhóm vệ sĩ ở phía sau cô, cũng mở to mắt: “Cậu là thái hậu xuất cung sao? Tại sao phía sau lại có nhiều người đi theo như vậy?”
Nguyễn Tri Hạ xoay đầu nhìn về phía nhóm vệ sĩ.
Lúc những vệ sĩ chạm vào ánh mắt của Nguyễn Tri Hạ, đều vội vàng quay đầu nhìn về phía khác.
Nguyễn Tri Hạ thở dài: “Cái gì mà thái hậu xuất cung chứ, rõ ràng là Tư Mộ Hàn phát điên rồi.”
Với một nhóm vệ sĩ đi phía sau, Nguyễn Tri Hạ chỉ có thể tùy tiện đi dạo với Thẩm Lệ một lát, sau đó tìm một nhà hàng để ăn cơm.
Bởi vì có rất nhiều vệ sĩ đi