Nếu như không phải vì tình hình của nhà họ Tư gặp rắc rối, khỏang thời gian trước anh cũng không phải tăng ca thường xuyên như vậy.
Tư Đình Phong biết điều Tư Mộ Hàn nói là thật nên cũng không thể phản bác.
Ông thở một hơi thật dài, hỏi Tư Mộ Hàn:
“Chúng ta không nói chuyện này nữa, nói chuyện của Tuấn Tú đi.”
Tư Mộ Hàn cau mày, híp con ngươi lại, đợi câu nói tiếp theo của Tư Đình Phong.
“Con mở công ty điện ảnh và truyền hình ở ngoài, những năm nay Tuấn Tú đều là nghệ sĩ dưới trướng công ty con đúng không? Chuyện gần đây các con đòi hủy hợp đồng là do con nói ra trước sao?”
Bên ngoài đều truyền tin là do Tuấn Tú đề nghị hủy hợp đồng, nhưng Tư Đình Phong lại không dễ lừa như bọn họ.
Tư Đình Phong dùng giọng điệu khởi binh hỏi tội, nghe có chút lạ.
Tư Mộ Hàn không cảm xúc đáp lại:
“Ông đến đây là muốn bênh vực kẻ yếu sao?”
Dường như Tư Đình Phong cũng nhận ra giọng điệu của mình không đúng, nên ông cũng nhẹ nhàng hơn:
“Bố và cô con là anh em ruột, tình cảm của con và Tuấn Tú từ nhỏ đã rất tốt, nhà họ Tư này bao nhiêu người đang nhòm ngó vào vị trí của con cũng là điều con đã biết, từ nhỏ con đã thân thiết với Tuấn Tú, hai đứa phải giữ quan hệ với nhau, sau này cũng dễ chăm sóc lẫn nhau…”
“Muốn chăm sóc thì ông tự đi mà chăm sóc.”
Tư Mộ Hàn cảm thấy nhàm chán liền đứng dậy:.
Đam Mỹ Sắc
“Chuyện của ông tôi không quản, chuyện của tôi ông cũng đừng quản.”
Nói xong, anh quay người đưa tay về phía