Không khó để nhận ra, quan hệ của hai người này rất tốt.
Nguyễn Tri Hạ ra sức ăn thật nhanh, ăn xong liền mượn cớ để ra ngoài.
Cô vừa đi khỏi, Cố Tri Dân lúc này mới thở dài nhẹ nhõm, tháo chiếc kính xuống, thay đổi hình tượng ôn hoà lúc trước, nói với giọng như đang phát điên: “Cậu về nhà đóng vai, diễn kịch với vợ của cậu mới thoải mái làm sao, để tôi một mình ở công ty bận đến mức không sống nổi, lại còn bắt tôi ngày ngày đeo kính giả bộ trưởng thành, chững chạc.
Tôi mặc kệ! Tôi muốn nghỉ phép!”
Tư Mộ Hàn làm thinh, không thèm để tâm: “Tổng giám đốc truyền thông Thịnh Hải làm sao nghỉ phép được chứ? Đến loại người nhà quê như Nguyễn Tri Hạ còn biết cậu, thì không phải cậu càng nên nỗ lực làm việc sao?”
“Hừ! Facebook của tôi đây có hàng ngàn người theo dõi, người biết đến tôi nhiều không đếm xuể.
Hơn nữa, cậu mới chính là ông chủ của truyền thông Thịnh Hải, rõ chưa? Tôi chỉ là người làm thuê cho cậu.
”
Cố Tri Dân càng nói càng bực bội: “Nếu như cậu còn không về công ty làm việc, tôi sẽ lên sân thượng của tập đoàn truyền thông Thịnh Hải rồi nhảy lầu, cho cậu một tin chấn động luôn đấy.
”
Cái kiểu uy hiếp này, ngày nào Cố Tri Dân cũng nói dăm ba lần, nhưng Tư Mộ Hàn căn bản không hề để tâm.
Anh thong thả, ung dung uống nước, sau đó mới hỏi:”Bên nhân sự thật sự không nhận được hồ sơ xin việc của Nguyễn Tri Hạ sao?”
Cố Tri Dân cũng có chút buồn bực nói: “Ngày nào tôi cũng cho thư ký đi hỏi, thực sự không có.
”
Nói rồi, anh ta làm bộ mặt hiếu kỳ hỏi Tư Mộ Hàn: “Vợ cậu trông như thế, mà cậu có thể giữ khoảng cách với cô ấy sao?”
Tư Mộ Hàn giương mắt, lạnh lùng nhìn anh ta:”Như thế nào?”
Cố Tri Dân nuốt nước miếng một cái, nịnh nọt nói: “Trẻ trung đáng yêu, xinh đẹp hào phóng…”
Tư Mộ Hàn: “Mắt của cậu có vấn đề à?”
Cố Tri Dân: “…”
Không thể nói Nguyễn Tri Hạ xấu, cũng không thể nói cô xinh đẹp, vậy muốn thế nào?
Anh cảm thấy, từ sau khi Tư Mộ Hàn kết hôn, liền thành ra cổ cổ quái quái.
Trước khi rời đi, Tư Mộ Hàn như đột nhiên nghĩ tới