Không ai ngăn cản Nguyễn Tri Hạ nữa, cô liền lấy mấy viên gạch đi vào phòng làm việc của Tư Mộ Hàn.
Vệ sĩ tuy rằng không ngăn cô nhưng cũng chú ý đến hành động của cô.
Nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ lấy mấy viên gạch đi vào phòng làm việc của Tư Mộ Hàn, vê sĩ liền gọi điện cho Tư Mộ Hàn: “Cậu chủ, mợ chủ lấy gạch đi vào phòng làm việc.”
“Cô ấy định làm gì?”
“…Mợ chủ nói tâm trạng không tốt, đập phá đồ để xả stress.”
“Ừ, cứ kệ cô ấy.”
Vệ sĩ: “…”
Có lẽ đây chính là ‘có tiền nên sao cũng được’ trong truyền thuyết.
Trong phòng làm việc.
Nguyễn Tri Hạ ngồi ở trên mặt đất, lấy gạch cố gắng đập phá khóa của ngăn kéo.
Nhưng thứ Tư Mộ Hàn dùng đương nhiên đều là đồ tốt.
Nguyễn Tri Hạ tốn rất nhiều công sức mới đập vỡ được khóa ngăn kéo.
Cô ném gạch vào một góc, kéo ngăn kéo ra, ở bên trong là một quyển sổ hộ khẩu.
Nguyễn Tri Hạ mở ra xem, chủ hộ trong quyển sổ đó quả nhiên là tên cô.
Cô nhanh chóng lấy sổ hộ khẩu ra, đúng lúc định đứng dậy rời đi thì phát hiện trong ngăn kéo còn có một chiếc hộp nhỏ tinh xảo hình chữ nhật.
Chiếc hộp nhìn vô cùng mỹ lệ, chất liệu thượng hạng, vừa nhìn là biết đặt làm rồi.
Điều này chứng minh, chiếc hộp này là thứ vô cùng quý giá đối với Tư Mộ Hàn.
Bên trong hộp không biết chứa thứ gì nhỉ?
Tư Mộ Hàn còn cất giữ cẩn thận như vậy…
Chắc hẳn là thứ rất quan trọng với anh.
Nguyễn Tri Hạ đưa tay ra muốn mở thử xem bên trong là thứ gì, nhưng cô vừa vươn tay ra, lại dừng lại.
Cuối cùng, cô vẫn bị tính tò mò đánh bại.
Cô mở chiếc hộp tinh xảo đó ra, phát hiện bên trong là một chiếc bút máy vô cùng