Người vỗ vào bả vai của cô đã đi tới trước mặt, hơi nghiêng đầu nhìn cô, vô cùng kinh ngạc nói: “Thật sự là cô sao!”
Nguyễn Tri Hạ nhận ra người trước mặt thì cũng sửng sốt: “Tần Thủy San, tại sao cô lại ở chỗ này?”
Kể từ lần trước sau khi Tần Thủy San rời đi, trừ lần Nguyễn Tri Hạ liên lạc với cô vì chuyện làm trung gian thì đây là lần đầu tiên hai người gặp mặt.
Tình hình của Nguyễn Tri Hạ bây giờ rất phức tạp nên cô nheo mắt nhìn Tần Thủy San mấy giây rồi cảnh giác quan sát khắp nơi.
Tin tức biệt thự của Tư Mộ Hàn bị một mồi lửa gây ra trận hỏa hoạn đã được lên báo nên Tần Thủy San dĩ nhiên đã biết.
Thấy thần sắc Nguyễn Tri Hạ cảnh giác, Tần Thủy San khẽ hếch cằm, trông có vẻ hơi kiêu căng nhưng vẫn giải thích: “Gần đây đoàn phim chuẩn bị quay phim mới nên tôi tiện thể đến đây thăm thú để chọn bối cảnh.”
Tại đoàn phim trong nước thì nhà sản xuất phim là người có tiếng nói nhất, tất cả mọi chuyện đều thuộc quyền quản lý của nhà sản xuất phim.
“Không sao, tôi đi trước đây.” Đúng lúc này mà gặp Tần Thủy San, Nguyễn Tri Hạ cảm thấy cũng không phải là chuyện tốt lành gì.
Nhưng Tần Thủy San kéo cô lại: “Tìm chỗ nào đó ngồi xuống trò chuyện một chút, cô nói gửi kịch bản cho tôi nhưng vẫn chưa gửi đâu đấy.”
Nguyễn Tri Hạ từ chối thẳng: “Không có thời gian.”
Tần Thủy San im lặng mấy giây rồi nói: “Cô đừng sợ tôi tiết lộ hành tung của cô ra ngoài, tôi không rảnh rỗi như vậy đâu.”
Nguyễn Tri Hạ suy nghĩ một chút rồi gật đầu.
Gần đây không có nơi nào giống quán cà phê nên hai người chỉ có thể tìm một quán trà sữa.
Tần Thủy San gọi hai ly trà sữa nóng, rồi đẩy một ly tới trước mặt Nguyễn Tri Hạ.
“Cảm ơn.” Nguyễn Tri Hạ cầm ống hút hút một ngụm.
Tần Thủy San nghiêm túc quan sát Nguyễn Tri Hạ mấy giây: “Ngoài dự liệu của tôi, trông cô chẳng chật vật chút nào cả, khoảng thời gian này chuyện nhà họ Tư thường xuyên xảy ra tai nạn, làm huyên náo cả thành phố đều liên