Từ trong thành phố lái xe qua đó cũng mất khoảng một tiếng đồng hồ.
Tần Thủy San tư cách là nhà sản xuất, là sự tồn tại quyền uy nhất trong tổ làm phim.
Thế nên, lúc Tần Thủy San đến, người tổ kịch bản đều cơ bản đã đến đủ rồi.
Nữ chính là một sinh viên được chọn từ học viện điện ảnh, nam chính nghe nói là người nổi tiếng, Tần Thủy San cũng chỉ nhắc qua một lần với Nguyễn Tri Hạ, nhưng Nguyễn Tri Hạ cũng không biết đó là ai.
Tần Thủy San vừa đến, liền hỏi: “ Hứa Mộ Hàn đến chưa?”
Nguyễn Tri Hạ theo sau cô nghe đến ba chữ “ Hứa Mộ Hàn”, cả người liền ngây ra.
Cô có chút ấn tượng với cái tên Hứa Mộ Hàn này.
Chủ yếu là bởi vì, lúc trước khi Tần Thủy San cải trang thành người giúp việc trà trộn vào biệt thự của Tư Mộ Hàn, bởi vì Tư Ân Nhã nhắc đến cái tên này, liền đánh nhau với Tư Ân Nhã một trận.
Trận đó đánh vô cùng ghê gớm.
Cũng bởi sau vụ đánh nhau đó Tần Thủy San tự yêu cầu rời đi.
Hứa Mộ Hàn là nghệ sĩ lão làng, được đánh giá là rất chính trực trong giới giải trí, nhân duyên cũng rất tốt, fan trung thành rất nhiều.
Tác phẩm của anh ta, nổi tiếng không có mấy cái, những mỗi một bộ điều được đánh giá rất tốt, từng hợp tác với rất nhiều đạo diễn có tiếng tăm, trong nước không có diễn viên nào vượt qua nổi.
Thế nên, giá trị đương nhiên cũng không rẻ.
Mà hôm này là ngày khởi quay, Tần Thủy San vừa đến liền hỏi Hứa Mộ Hàn, điều này khiến Nguyễn Tri Hạ không thể không nghi ngờ.
Không phải nói quay phim mạng sao?
Phim mạng chủ yếu xem là số lượng, thế nên, bình thường không phải tác phẩm lớn gì, phim mạng đều sẽ mời diễn viên hạng hai, hạng ba, hoặc trực tiếp mời người mới.
Mà thù lao phim của Hứa Mộ Hàn…..
Nguyễn Tri Hạ kéo kéo Tần Thủy San, hỏi cô: “ Nam chính mà cô tìm, là Hứa Mộ Hàn?”
“