Hiển nhiên Tư Gia Thành vẫn có ý trách móc Tư Liên.
Cậu đang trách Tư Liên và Trần Minh Hoàn cãi nhau, từ đó khiến Trần Minh Hoàn tức giận rời nhà đi, sau đó mới xảy ra tai nạn xe.
Tư Gia Thành bây giờ là đâm đầu vào ngõ cụt, người khác có nói gì cậu cũng nghe không lọt.
Nguyễn Tri Hạ an ủi cậu một lúc rồi đưa cậu đi cắt tóc.
Tư Gia Thành sau khi cắt tóc trông có sức sống hơn rất nhiều.
Sau đó hai người lại đi dạo phố một lúc.
Nguyễn Tri Hạ kéo cậu vào siêu thị: “Muốn gì chị cũng mua cho em, kịch bản của chị đã bán được rồi, bây giờ có tiền rồi.”
Tư Gia Thành quả nhiên không có hứng thú, cậu chậm chạp xem cái này sờ cái kia, đột nhiên hỏi: “Chị và anh họ, thật sự ly hôn rồi sao?”
Nguyễn Tri Hạ không nghĩ đến Tư Gia Thành lại đột nhiên hỏi câu này, cô thất thần một lúc rồi nói: “Ừm.”
Tư Gia Thành quay đầu nhìn cô, ngữ khí hết sức nghiêm túc: “Là vì đứa bé sao? Em thấy anh họ không giống người sẽ giấu đứa bé đi, em tin anh ấy.”
Nguyễn Tri Hạ không lập tức đáp lại.
Tư Gia Thành là đứa trẻ có sức biện luận của riêng mình, những gì chứng kiến cũng nhiều hơn những đứa trẻ cùng tuổi, cũng hết sức có chủ kiến.
Đây vốn dĩ là chuyện tốt.
Chỉ có điều, cậu là người nhà họ Tư.
Đổi cách nói khác, nếu như cậu không phải là người nhà họ Tư, cũng sẽ không chắc sẽ có cậu của bây giờ.
Nguyễn Tri Hạ hít một hơi thật sâu, quay đầu nhìn cậu: “Không phải anh ấy thì là ai?”
Tư Gia Thành dường như bị câu hỏi của Nguyễn Tri Hạ làm khó, cậu nhăn mày trầm tư suy nghĩ.
Nguyễn Tri Hạ vỗ vỗ vai cậu: “Không nói những chuyện này nữa, hôm nay coi như cậu ở cạnh chị, chúng ta chơi