Dáng vẻ của Thẩm Lệ, khiến Nguyễn Tri Hạ bất dáng tin tưởng Thẩm Lệ trước đây và cô nhất định là bạn rất tốt.
Cô cho rằng Thẩm Lệ sẽ nói những chuyện trước đây với cô, kết quả Thẩm Lệ không có.
Thẩm Lệ chỉ hỏi những chuyện gần đây của cô.
Thực ra cô tỉnh lại cũng chưa bao lâu, ngoài Lưu Chiến Hằng, cô chỉ quen Cố Tri Dân và Thẩm Lệ, cũng không có lời gì hay để nói.
Thẩm Lệ cho cô cảm giác rất thân thiết.
Nói chuyện câu được câu chăng, rất nhau liền đến trưa.
Nhìn bọn họ không có ý muốn rời đi, Nguyễn Tri Hạ lên tiếng: “Các người ở đây ăn cơm đi.
”
Thẩm Lệ liền đáp lời: “Được.
”
Cô nói xong, còn có chút ngại ngùng gãi đầu, dường như đáp lời có chút nhanh….
Thực là cô ta chính là kì kèo không muốn đi.
Cô ta lúc trước nghe Cố Tri Dân nói, cứu Nguyễn Tri Hạ là người đàn ông, không bỏ mặc vứt bỏ Nguyễn Tri Hạ chăm sóc cô ba năm, cô muốn gặp người đàn ông đó.
“Vậy tôi đi chuẩn bị một chút.
” Nguyễn Tri Hạ nói đứng dậy, bước chân uyển chuyển đi đến nhà bếp.
Cô vừa đi, Thẩm Lệ quay đầu hỏi Cố Tri Dân: “Anh lúc trước nói, anh hôm qua đi tìm ông chủ lớn rồi? Anh ấy có phản ứng gì?”
“Vẫn như lúc trước.
” Cố Tri Dân thở dài, bất lực đáp lời.
Thẩm Lệ cũng có chút buồn bực ấn huyệt thái dương: “Đang yên lành tại sao lại biến thành ra thế này? Anh ta quên sạch sẽ Tri Hạ, còn có vợ chưa cưới….
Đàn ông đúng là bạc tình!”
Cố Tri Dân lên tiếng phản bác: “Em nói cậu ta thì nói cậu ta thôi, anh không có giống cậu ta….
”
Thẩm Lệ không có tâm trạng tranh luận với anh ta, nghĩ đến cái gì đó, vẻ mặt nghiêm túc, cảnh cáo nói: “Anh đừng có ở trước mặt Tri Hạ nhắc đến Tư Mộ Hàn, một chữ cũng không được nhắc!”
Hiện tại Tư Mộ Hàn cũng không nhớ Nguyễn Tri Hạ, nếu như muốn Nguyễn Tri Hạ