Cô cúp máy và phát hiện rằng vị cảnh sát ngồi đối diện cô đang nhìn cô bằng ánh kỳ lạ.
Thấy vị cảnh sát cứ suy nghĩ về mình, Nguyễn Tri Hạ đành phải ngẩng đầu lên nhìn cảnh sát và hỏi: “Tại sao lại nhìn tôi như vậy?”
Cảnh sát hỏi: “Cô vừa gọi điện thoại cho Tư Mộ Hàn sao?”
Lúc này Nguyễn Tri Hạ vẫn chưa hoàn toàn tỉnh rượu, cô lập tức thừa nhận: “Đúng vậy.”
Cảnh sát liền hỏi tiếp: “Tư Mộ Hàn – Giám đốc điều hành Tư thị sao? Cô tên là Nguyễn Tri Hạ?”
“Ừ, ừ.” Vì cảnh sát hỏi hai câu nên Nguyễn Tri Hạ “ừ” hai lần.
Đôi mắt vị cảnh sát sáng lên.
Vui mừng, vị cảnh sát tiến về phía trước và rút ngắn lại khoảng cách giữa mình và Nguyễn Tri Hạ.
Anh ta nói từng chữ một, nghiêm túc hỏi Nguyễn Tri Hạ: “Vậy cô…chính là người biên kịch của bộ phim Mất Thành?”
Nguyễn Tri Hạ nhìn chằm chằm vào cảnh sát trong vài giây, có lẽ vì cảm thấy đồng phục mà anh ta khoác trên người rất có sức uy hiếp, cô liền lời ngay nói thật gật đầu: “Vâng.”
Cảnh sát nghe cô nói vậy, vui mừng nắm tay lại và đập vào mặt bàn, sau đó hỏi cô: “Cô Hạ, tôi muốn hỏi một chút, tập cuối cùng của bộ đầu tiên, tại sao Vệ Cận Thành bị bắt vào tù, là do anh ta phạm án thật hay là có người hãm hại anh ta?”
Nguyễn Tri Hạ lẩm bẩm: “Tập cuối cùng của bộ phim Mất Thành?”
“Đúng vậy!” Người cảnh sát nhìn cô kỳ vọng.
“Anh cũng xem Mất Thành à, cảm ơn đã ủng hộ.” Nguyễn Tri Hạ rất hòa đồng và mỉm cười với cảnh sát.
Mất Thành là bộ phim hồi hộp và kịch tính mang yếu tố điều tra hình sự, nhưng vì cô không đủ hiểu biết về phương diện này, đã tra rất nhiều tài liệu, nhưng cô luôn lo lắng sẽ có những thiếu sót và bị mọi người chỉ trích.
Vì vậy, cô đã cố gắng tránh viết về những cuộc điều tra hình sự, đa số đều là sơ bộ, qua loa.
“Không, trước tiên hay nói cho tôi biết rốt cuộc tại sao Vệ Cận Thành lại bị bắt vào tù!” Người cảnh sát nôn nóng.
Nguyễn Tri Hạ nhìn chằm chằm vào anh ta trong vài giây nói: “Vệ Cận Thành vào tù, phía trước có mai phục, anh nghiêm túc theo dõi bộ phim, chắc chắn có thể