Tư Mộ Hàn cầm điện thoại lên xem, đúng là Nguyễn Tri Hạ gửi ảnh chụp màn hình cho anh xem.
Lúc nãy anh cũng chưa đọc nội dung trên fb, bây giờ đọc kỹ nội dung trong ảnh chụp mà Nguyễn Tri Hạ đã gửi cho anh.
Còn có một ảnh chụp về bình luận.
Tư Mộ Hàn nhìn thấy nội dung trên phần bình luận, nhếch miệng, lộ ra một nụ cười không rõ ý tứ.
*
Sau khi Nguyễn Tri Hạ về đến nhà, lên fb nhìn xem, phát hiện hot search vẫn còn nằm trên đó, đồng thời nhiệt độ còn không ngừng tăng lên.
Vào những lúc như thế này, không phải Tư Mộ Hàn nên đẩy hot search này xuống sao? Sao lại cứ để như vậy?
Nguyễn Tri Hạ lấy điện thoại ra gọi cho Tư Mộ Hàn.
Điện thoại không kết nối được, cô lại nhanh chóng tắt máy, chuyển qua gọi cho Thời Dũng.
Ngược lại, Thời Dũng lại nghe điện thoại rất nhanh.
“Mợ chủ.”
Thời Dũng đã khôi phục xưng hô với cô như lúc trước.
Nguyễn Tri Hạ ngẫm nghĩ một chút rồi hỏi: “Trợ lý Thời, anh đã nhìn thấy hot search ở trên mạng chưa?”
“Tôi nhìn thấy rồi.”
Thời Dũng nói xong thì thở dài: “Tôi đã hỏi cậu chủ rồi, cậu ấy bảo không cần để ý đến.”
Mặc dù Nguyễn Tri Hạ không nói rõ, thế nhưng anh cũng biết Nguyễn Tri Hạ muốn hỏi điều gì, vì vậy dứt khoát nói thẳng ra.
“Không cần để ý đến? Tại sao lại không cần để ý đến?”
Lúc trước, Tư Mộ Hàn vì không muốn để cho truyền thông chụp được bức ảnh hai người đứng cùng nhau, đã không cho cô đi cùng một thang máy với anh, bây giờ hai người cùng nhau lên hot search, trái lại anh lại mặc kệ.
Nguyễn Tri Hạ cảm thấy, bây giờ cô ngày càng không thể đoán được tâm tư của Tư Mộ Hàn rồi.
Căn bản không thể dùng thói quen hành động lúc trước của Tư Mộ Hàn để suy đoán anh lúc này.
Thời Dũng