Kỳ lạ, vì sao lại không có tin nhắn cơ chứ? Hắn cố tình lướt lên tải lại vài lần nữa, vẫn là không có tin nhắn.
Đàm Tiểu Ân hôm nay ngoan ngoãn vậy sao? Không gửi tin nhắn làm phiền đến hắn nữa?
Chuyện đó đáng lẽ là chuyện tốt, nhưng chết tiệt lại làm hẳn phân tâm.
Bực mình nhét điện thoại trở vào trong túi, lúc này mới chú ý đến người ngồi đối diện.
Nhạc Diễm An vẫn giữ hình tượng cong khoé môi, một tay chống cằm quan sát Âu Minh Triết.
Tóc dài búi gọn, kiểu tóc này vô cùng phù hợp để tôn lên nét đẹp duyên dáng mà cô ta mang lại.
Nhìn người đàn ông trong mộng đang hướng mắt về phía mình, liền tỏ vẻ ngại ngùng cụp đôi lông mi dài lại, đỏ mặt mỉm cười.
"Âu tổng, ngài nhìn tôi nhiều thêm một chút, tôi sẽ ngài đang mê mẩn với nhan sắc của tôi đấy" - Nhạc Diễm An nửa đùa nửa thật cất tiếng trêu chọc.
Những hình như cô chọn nhầm đối tượng để chọc rồi.
Bởi vì, Âu Minh Triết nghe xong cũng chẳng có bất kì phản ứng gì, vẫn nhướng mày nhìn về phía cô ta một cách đăm chiêu.
Qua một khắc sau, vẫn không có tiến triển gì, Nhạc Diễm An đành phải lên tiếng đánh gãy thể khó xử này.
"Tôi chẳng qua là đùa giỡn, vậy bây giờ chúng ta bắt đầu bàn chuyện hợp tác lần này nhé?"
Âu Minh Triết tựa như không nghe thấy lời cô ta nói.
Hắn tuy mở miệng, nhưng câu chữ thốt ra đều không liên quan gì đến lời của Nhạc Diễm An.
"Cô là con gái nhỉ?"
"..." - Nhận được câu hỏi bất ngờ, Nhạc Diễm An đơ mất vài giây, sau đó mới ú ớ gật đầu.
- "Đúng vậy...!Có chuyện gì sao?"
"Con gái các cô nếu hôm trước còn đang vui vẻ trò chuyện, hôm sau đến một tin nhắn cũng không gửi.
Lý do là tại sao?"
Âu Minh Triết dùng khuôn mặt vô cùng nghiêm túc để đặt