Mặc Tu Nhân nhíu mày, nhìn Đỗ Khang một cái, không hề do dự mà lên tiếng: "Tiền tôi có thể đưa cho ông, nhưng mà, Đỗ Nghĩa thì không thể cứu, anh ta đã phạm pháp, nhà họ Vân và nhà họ Sở sẽ không tha cho anh ta, cho dù tôi có cứu anh ta ra thì anh ta cũng sẽ không dễ sống, chi bằng cứ yên ổn mà ở trong đó cải tạo, làm thú tiêu khiển để xả giận cho nhà họ Vân và nhà họ Sở, ông Đỗ à, ông nói phải không?"
Vốn dĩ, về chuyện này của Đỗ Thanh Vy, cuối cùng Mặc Tu Nhân vẫn là đã thoả hiệp với Bạch Cẩm Sương, kêu người tha cho Đỗ Thanh Vy, không tiếp tục làm bất cứ việc gì trái pháp luật nữa, còn đối với kết cục của Đỗ Thanh Vy bây giờ thì chỉ có thể tự trách bà ta trước đây đã làm ra quá nhiều chuyện ác, không thể đổ cho người khác được.
Nếu đã như thế, anh sao lại còn có thể đi cứu Đỗ Nghĩa chứ!
Lời của Mặc Tu Nhân vừa thốt ra, thần kinh của Đỗ Khang liền căng thẳng, đúng vậy, ông trước đây luôn luôn nghĩ rằng, phải tranh thủ đưa Đỗ Nghĩa ra ngoài, không để cháu ngoại mình phải ở bên trong chịu khổ.
Thế nhưng, ông lại không hề suy xét kỹ lưỡng, nếu như Đỗ Nghĩa được cứu ra rồi, Đỗ Nghĩa không phải chịu sự trừng phạt nghiêm khắc, vậy thì nhà họ Vân và nhà họ Sở thực sự có thể bỏ qua cho Đỗ Nghĩa hay sao?
Ngay lúc này ông bỗng có hơi hối hận, còn may là Mặc Tu Nhân đã nhắc nhở ông.
Sắc mặt của ông liền thay đổi, rồi nhìn về Mặc Tu Nhân: "Được, không cứu Đỗ Nghĩa thì cũng được, vậy đưa tôi một tỷ rưỡi đi!"
Mặc Tu Nhân liếc ông một cái, bộ dạng lạnh lùng: "Một tỷ rưỡi thì ông đi kiếm người khác đi, xem xem còn có người nào khác cần đến tủy xương của Đỗ Thanh Vy nhà các người hay không!"
Mặc Tu Nhân nói xong, liền trực tiếp dắt Bạch Cẩm Sương quay người rời đi, không hề có một chút gì là đang đùa giỡn cả.
Lúc này, Đỗ Khang thật sự đã hoảng rồi, giống như là đang nhìn thấy sáu tỷ ra đi vậy, ông lập tức vội vàng lên tiếng: "Sáu tỷ thì sáu tỷ! Bây giờ tôi sẽ đi ký tên vào giấy hiến tặng!"
Lời của Đỗ Khang vừa dứt, ông liền nhìn thấy Mặc Tu Nhân ngoảnh đầu lại nhìn ông một cái, dáng vẻ lạnh lùng: "Vậy thì đi thôi!"
Đỗ Khang nghe thấy câu này của Mặc Tu Nhân, ngay lập tức, chỉ cảm thấy trong lòng trống rỗng, không biết rõ là cảm giác gì, cảm tưởng như ông đã dằn vặt rất lâu như vậy nhưng cuối cùng lại chỉ vì sáu tỷ mà thoả hiệp.
Ông yên lặng đi theo phía sau lưng của Mặc Tu Nhân và Bạch Cẩm Sương.
Đợi đến khi bọn họ đã đi về đến bên ngoài cửa của phòng cấp cứu, đúng lúc có bác sĩ đi ra, nói lời xin lỗi với Đỗ Khang và Hà Yến: "Xin lỗi, chúng tôi đã cố gắng hết sức!"
Đỗ Khang nhắm mắt lại một cách buồn bã: "Tôi biết rồi!"
Những việc sau đó, cơ bản đều rất thuận lợi, Mặc Tu Nhân cho người ở bên này lấy tế bào tủy xương của Đỗ Thanh Vy, để các bác sĩ chuyên ngành tiến hành ướp lạnh tế bào, duy trì sự sống cho tế bào, sau đó đưa về bên kia cho bệnh viện Việt Đức.
Theo như thỏa thuận, Mặc Tu Nhân bèn chuyển khoản sáu tỷ cho Đỗ Khang, rồi trực tiếp đưa Bạch Cẩm Sương rời khỏi.
Trên đường đến bệnh viện Việt Đức, Bạch Cẩm Sương mới thở phào nhẹ nhõm, cô dựa người trên ghế phụ, tâm tình có hơi phức tạp: "Sau này...!có lẽ không cần tiếp tục dính líu tới nhà họ Đỗ nữa rồi!"
Mặc Tu Nhân nhìn thấy dáng vẻ mệt mỏi của cô, liền nắm lấy cánh tay đang đặt ở trên đùi của cô: "Không vấn đề gì, nếu như thực sự cần phải tiếp xúc thì anh đến là được rồi, em không cần phải tiếp xúc với bọn họ!"
Bạch Cẩm Sương gật gật đầu, mỉm cười rồi lại thở dài: "Nói thật ra, em thực sự không ngờ tới, sau cùng sẽ lấy được tủy xương của Đỗ Thanh Vy trong một kết cục như này!"
Mặc Tu Nhân biết rằng Bạch Cẩm Sương nhìn thấy Đỗ Thanh Vy chết thì trong lòng liền có hơi phức tạp, anh nói: "Đều đã qua hết rồi, không cần phải nghĩ đến những chuyện này nữa, bây giờ chỉ mong là cuộc phẫu thuật của dì Đỗ có thể thành công!"
Bạch Cẩm Sương gật gật đầu: "Vâng!"
Thật ra, độ khó trong phẫu thuật cấy ghép tế bào tạo máu gốc hiện nay là không quá lớn, quan trọng là sau khi phẫu thuật xong, có xảy ra thải ghép hay không, có nằm trong phạm vi có thể kiểm soát được hay không.
Nếu như tình trạng thải ghép nghiêm trọng, thì cuối cùng có lẽ… tình hình vẫn là không tránh khỏi nghiêm trọng.
Chỉ có điều, nếu như thích ứng tốt thì cũng phải ở lại bệnh viện ít nhất là một tháng, hơn nữa, còn phải là mỗi trường vô cùng sạch sẽ, ngăn ngừa nhiễm khuẩn.
Lúc trước Bạch Cẩm Sương đã tra tài liệu rồi, phẫu thuật giống như thế này, thời gian thích ứng ít nhất là từ nửa năm trở lên, đợi đến lúc đó sẽ tiếp tục kiểm tra tình trạng phục hồi hậu phẫu thuật, nếu như không xuất hiện phản ứng thải ghép, thì mới coi như là đã thật sự