Sở Tuấn Thịnh nói với giọng điệu vô cùng lo lắng: “Không, đêm qua khi tôi liên lạc với em ấy thì em ấy không nhận máy và cũng không trả lời tin nhắn của tôi, lúc đó tôi nghĩ rằng em ấy đã đi ngủ từ sớm rồi nên cũng không chú ý, nhưng mà sáng nay sau khi thức dậy, tôi đã tiếp tục liên lạc với em ấy nhưng em ấy vẫn không trả lời tôi một chút nào, hai ngày nay chúng tôi cũng không cãi nhau, chắc hẳn em ấy sẽ không đến mức không để ý đến tôi đâu!” “Vì thế tôi đã trực tiếp đi đến Trang sức đá quý Hoàng Thụy vào sáng sớm, kết quả người của công ty lại nói với tôi rằng Vân Yến đã không đến công ty làm việc từ sáng ngày hôm qua rồi, những người của công ty cũng không thể liên lạc với em ấy, tôi cũng đã đi đến nhà của em ấy rồi, thậm chí tôi còn nhờ phía bất động sản mở cửa căn hộ của em ấy nhưng mà bên trong căn bản không có một bóng người nào cả! Hơn nữa, dựa vào camera giám sát của tiểu khu thì có thể xác định sáng ngày hôm qua Vân Yến đã lái xe rời đi từ chung cư mà em ấy đang ở, tôi không tìm thấy em ấy nên tôi liền nghĩ rằng…..
em có thể liên lạc với em ấy hay không, tôi thật sự rất lo lắng cho em ấy!” Giọng nói của Sở Tuấn Thịnh tràn đầy niềm hy vọng.
Anh ta có một linh cảm rất xấu, bây giờ anh căn bản không thể suy nghĩ nhiều được mà anh chỉ hy vọng rằng Vẫn Yến thật sự đang tức giận với anh ta mà thôi.
Vẻ mặt của Bạch Cẩm Sương liền thay đổi khi nghe thấy những lời này của Sở Tuấn Thịnh, không biết cô đang nghĩ đến điều gì mà vẻ mặt của cô lại trở nên hơi tái nhợt.
Cô nghĩ đến Vân Yến và Tần Minh Lệ chỉ gặp nhau hai lần, lần thứ nhất khiến cho Tần Minh Lệ mất đi công việc, lần thứ hai là vào lúc Tần Minh Lệ bị bắt đi.....!
Bạch Cẩm Sương không biết rốt cuộc Tần Minh Lệ có phải ghi thù Vân Yến bởi vì điều này hay không, thế nhưng thật ra khoảng thời gian mà Vân Yến mất tích không khác mấy so với khoảng thời gian mà Tần Minh Xuân mất tích, Bạch Cẩm Sương thật sự không thể không suy nghĩ nhiều được.
Hơn nữa...!đây đã không phải là lần đầu tiên Bạch Cẩm Sương khiến bạn bè bị liên lụy bởi vì chuyện của cô, Bạch Cẩm Sương càng suy nghĩ thì vẻ mặt của cô càng trở nên khó coi.
Sở Tuấn Thịnh ở đầu bên kia điện thoại cũng không nhịn được mà cất cao giọng nói: “Cẩm Sương, em đang làm gì vậy? Tại sao không nói lời nào, rốt cuộc Vân Yến có từng liên lạc với em hay không?”
Bạch Cẩm Sương nhắm đôi mắt lại và nói với giọng điệu vô cùng đau khổ: “Không có!”
Giọng nói của Sở Tuấn Thịnh giống như đã mất hết tất cả sức lực ngay trong chớp mắt: “Tại sao lại như vậy? Vậy thì em ấy có thể đi đâu chứ, thôi vậy, tôi sẽ đi đến nhà họ Vân tìm kiếm một lần nữa!”
Sở Tuấn Thịnh nói xong liền định cúp máy thì Bạch Cẩm Sương đột nhiên mở miệng nói: “Sở Tuấn Thịnh, anh đợi đã!”
Sở Tuấn Thịnh sửng sốt trong chốc lát và nói: “Còn chuyện gì sao? Cẩm Sương, nếu như còn chuyện gì khác thì hãy đợi anh tìm được Vân Yến mới nói tiếp có được không?” Bạch Cẩm Sương thở dài một cách bất lực: “Có thể sẽ liên quan đến Vân Yến!” Tâm trạng của Sở Tuấn Thịnh trở nên căng thẳng ngay lập tức: “Chuyện gì vậy?"
Bạch Cẩm Sương mím môi và nói: “Tôi nghi ngờ rằng sự mất tích của Vân Yến có thể liên quan đến Tần Minh Lệ, nhưng mà trước mắt cũng chỉ nghi ngờ mà thôi, chúng tôi phải điều tra trước đã!”
Sở Tuấn Thịnh cảm thấy khó hiểu: “Sao lại liên quan đến Tần Minh Lệ chứ? Chẳng phải cô ta đã bị tôi đuổi việc rồi sao?”
Bạch Cẩm Sương cảm thấy hơi đau khổ mà nói: “Tôi nghĩ rằng...!có lẽ cô ta đã ghi thù tôi và Vân Yến rồi, vì vậy mà Vân Yến mới biến mất vào lúc này, về phần tại sao cậu ấy lại có liên quan đến Tần Minh Lệ thì trước mắt tôi chỉ suy đoán về điều này, tình hình cụ thể thì vụ việc liên quan đến bí mật của nhà họ Tần nên tôi không tiện để lộ, bây giờ.....!chúng ta vẫn nên tìm người trước đi!”
Sở Tuấn Thịnh ngờ thấy những lời này của Bạch Cẩm Sương liền im lặng một lúc lâu, anh ta không biết bí mật của nhà họ Tần mà Bạch Cẩm Sương đã nói là gì, anh cũng không hề đi nghe ngóng.
Thế nhưng anh ta biết rằng điều mà Bạch Cẩm Sương không nói chắc chắn không phải là manh mối có thể tìm được Vân Yến, nếu không thì Bạch Cẩm Sương sẽ không bỏ qua sự an toàn của Vân Yến.
Anh ta nói với giọng trầm thấp: “Vân Yến mất tích trên đường đi làm, bây giờ tôi sẽ gọi người đi điều tra nơi cuối cùng mà Vân Yến đã biến mất rồi lại gọi người điều tra Tần Minh Lệ xem thử có thể tìm được manh mối liên quan hay không, bây giờ tôi sẽ đến tìm em, em đang ở nơi nào?”
Bạch Cẩm Sương mấp máy môi nói: “Tôi đang ở tập đoàn Tần Thị!” “Được, anh lập tức đi đến đó ngay!” Sở Tuấn Thịnh nói xong liền cúp máy.
Mặc Tu Nhân cảm thấy lo lắng mà nhìn Bạch Cẩm
Sương nói: “Vân Yến cũng mất tích rồi à?”
Bạch Cẩm Sương gật đầu nói: “Đúng vậy, em nghi ngờ rằng.....!sự mất tích của cậu ấy cũng có liên quan đến Tần Minh Lệ, Tần Minh Lệ bởi vì lúc trước khi bị đuổi việc ở