Thêm dầu vào lửa Bữa tiệc bắt đầu, Vân Thành Nam chào hỏi mấy vị khách rồi quay lại tìm Bạch Cẩm Sương.
Lý Thanh và Cảnh Như Yến đứng cách đó không xa.
Cảnh Như Yến tiếp tục thêm dầu vào lửa bên tai Lý Thanh: "Nhìn thấy chưa, viện trưởng Vân vừa mới xong việc đã đi tìm Bạch Cẩm Sương rồi, hận không thể mang cô ta theo bên mình mọi lúc mọi nơi ấy, cậu đến dự tiệc lâu như vậy rồi mà tớ có thấy anh ta chủ động đến chào cậu đâu."
Lý Thanh tức đến nỗi gương mặt nhỏ dịu dàng cũng trở nên méo xẹo.
Cô ta căm tức mở miệng: "Cậu đừng nói nữa được không?”
Bây giờ, trong lòng cô ta đang tức muốn chết lại còn phải nghe Cảnh Như Yến y hệt một con ruồi vo ve liên tục bên tai, một lân lại một lần chọc giận mình.
Vẻ mặt Cảnh Như Yến hơi sượng lại: "Thế cũng được, tự tớ đi xung quanh một vòng trước vậy.
Lý Thanh ngó lơ cô ta, tuy Cảnh Như Yến thâm không vui nhưng cũng không thể hiện ra bên ngoài.
Môi cô ta mím thành đường thẳng, xoay người rời đi.
Bạch Cẩm Sương đang nói chuyện với Vân Thành Nam thì thấy Lý Thanh đi tới, vẻ mặt tươi cười: "Thành Nam, anh và nhà thiết kế Bạch đều ở đây à?" Vân Thành Nam hơi cau mày: “Sao cô cũng đến đây?" Vân Thành Nam biết từ lâu, nhà họ Vân cố ý để anh ta liên hôn với Lý Thanh, nhưng anh ta bận rộn nhiều việc, từ ban đầu đã chẳng định làm thế.
Huống chỉ Lý Thanh cũng không phải người anh ta thích, anh ta sẽ không cưới một cô gái chỉ vì lợi ích.
Suy nghĩ của gia đình không đại diện