Vừa ăn cướp vừa la làng Mạc Tử Nhân nhìn thấy, Lý Thanh tìm Bạch Cẩm Sương đặt làm trang sức, thế mà cũng bị trúng dược.
Chuyện này khiển cho những điêu mà anh nói với Triệu Văn Vương, việc trong rượu có vấn đề là một chuyện với việc kẻ thù của nhà họ Vân làm là một, có thể tin được hai phần.
Đến cuối cùng thì Lý Thanh cũng là con dâu mà nhà họ Vân đã nhận định, cô ta cũng bị rồi, vậy chuyện này rất có khả năng là nhắm vào nhà họ Vân.
Mặc Tu Nhân đang nhìn danh sách thì nghe thấy Bạch Cẩm Sương nói: “ Ngài Mặc, đây là bản thảo thiết kế đã in ra, còn về bản gốc thì tôi sẽ Sớm vẽ xong!”
Mặc Tu Nhân quay người nhìn Bạch Cẩm Sương: “Em cảm thấy chuyện tối qua là như hết nào?”
Bạch Cẩm Sương liền giật mình nhẹ, biểu cảm có chút không tự nhiên nhưng vẫn nhanh chóng nói: “Tôi vốn định nói với anh chuyện này, tôi nghỉ ngờ là do Lý Thanh làm, vì tôi hôm qua tôi cũng chỉ uống rượu của cô ta đưa! Mà cô ta cũng là bạn thân của Cảnh Như Yến, hôm qua tôi còn tạt rượu lại Cảnh Như Yẩn, Lý Thanh cũng từng nói muốn trả thù cho Cảnh Như Yến!”
Đặc biệt là khi nhớ tới lời của Lâm Kim Thư nhắc cô tránh xa Lý Thanh một chút, càng làm cô cảm thấy rằng Lý Thanh đưa rượu cho cô vừa là muốn xin lỗi, vừa là muốn cảm ơn, chắc chắn là có động cơ cả.
Kết quả, sau khi Mặc Tu Nhân nghe thấy lời của Bạch Cầm Sương lại nói: “Lý Thanh cũng bị tình trạng tương tự?”
Bạch Cẩm Sương chợt sửng sốt, giống như vẫn chưa nghe hiểu ý của anh: “Anh nói cái gì cơ?”
Ánh mắt Mặc Tu Nhân sáng lên, lặp lại: “Tình trạng tối qua của Lý Thanh giống với em, rượu của cô ta cũng có vấn đề, mà không mỗi em và