Ánh mắt Tần Vô Đoan loé lên, ngồi xuống sofa bên cạnh anh ta, mở miệng nói: "Cậu có thời gian uống rượu với anh, chi bằng về nhà thăm mẹ một chuyến, dạo gần đây chỉ cần anh về nhà là bà ấy tìm cách kiếm người yêu cho anh, còn hỏi anh là những cô gái bà ấy chọn như thế nào nữa!"
Vẻ mặt Mặc Tu Nhân không bất ngờ: "Em đã có bạn gái rồi!".
| Vốn dĩ anh ta muốn tìm Cảnh Hạo Đông uống rượu, nhưng Cảnh Hạo Đông đang ở bệnh viện chăm sóc Lâm Kim Thư.
Bất đắc dĩ anh ta đành tìm anh hai này để uống rượu, nhưng ai biết được, Tần Vô Đoạn mở lời để tăng sự thân thiết!
Tần Vô Đoạn nhìn anh một cái: "Vậy thì dắt về nhà, để người nhà xem xem, bọn họ vốn dĩ đã không vừa mắt với Tống Chí Nam, bây giờ cậu và Tống Chỉ Nam chia tay rồi, bọn họ chỉ mong sao nhân dịp này nhanh chóng tìm cho cậu một người mới!".
Mặc Tu Nhân hớp một ngụm rượu, sắc mặt có chút buồn bã: "Thật ra em muốn tìm cơ hội để đưa cô ấy về gặp anh trước, sau đó dắt về nhà, nhưng bây giờ...!không phải là lúc!"
Tần Vô Đoan nhướng mày nhìn anh một cái, đưa ly rượu lên lắc lắc: "Như thế nào là không phải?"
Mặc Tu Nhân buồn bực uống rượu, không nói một lời.
Tần Vô Đoàn thay đổi vẻ mặt, hỏi một câu thăm dò: "Hai người cãi nhau à?"
Bằng không thì anh ta sẽ không đoán được chuyện gì có thể làm cho đứa em lạnh lùng này u sầu đến vậy, chi bằng rủ cậu ra đây mượn rượu giải sầu.
Mặc Tu Nhân không phủ nhận, chỉ hỏi lại một câu: "Anh, anh nói xem con gái sao có thể dễ dàng thay đổi vậy chứ?"
Tần Vô Đoan nghĩ đến Bạch Cẩm Sương, trong lòng thắt lại khó chịu, cảm giác này từ trước đến nay chưa từng có.
Lúc anh với Tống Chỉ Nam yêu nhau đã đặt vào bao nhiêu tình cảm.
thừa thãi, anh vốn dĩ không biết những người không khống chế được tình cảm rốt cuộc đều suy nghĩ như thế nào.
| Nhưng khi điều đó rơi vào đầu mình, anh đột nhiên phát hiện ra, anh mới đột nhiên hiểu được, thích một người chính là những cảm xúc hỉ nộ ái ố của mình sẽ thay đổi phụ thuộc vào người kia, không thể kiểm soát được chính mình.
Mặc Tu Nhân mặt đối mặt với Tần Vô Đoan, suy cho cùng cũng là thân thiết, so với người ngoài dễ bộc lộ tâm sự hơn.
Anh nói: "Rõ ràng cô ấy trước đây vẫn cho em hôn, nhưng qua một ngày cô ấy lại trở nên lạnh nhạt, em thật sự không hiểu..."
| Mặc Tu Nhân muốn nói rồi lại thôi, vẻ mặt phiền não u sầu.
| Tần Vô Đoan hơi ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên anh ta thấy dáng vẻ này của Mặc Tu Nhân, lần đầu tiên anh ta hiếu kỳ muốn biết bạn gái của em trai mình rốt cuộc là người như thế nào, có thể làm cho một người | lạnh lùng bá đạo lại còn tự phụ như Mặc Tu Nhân trở nên thấp thỏm, buồn phiền, bất an như thế này.
Chỉ là khi nghe lời này của Mặc Tu Nhân, Tần Vô Đoạn phá lên cười: “Nếu như con gái không dễ thay đổi thì đó mới là kì lạ đó, phải nói sao đây, lòng dạ phụ nữ như cây kim dưới đáy biển?”.
Mặc Tu Nhân có chút ngỡ ngàng: “Thì ra là như vậy à?”
Tần Vô Đoạn khẽ cười: “Nếu không thì em cho rằng như thế nào? Với | lại không phải trước đây em đã từng yêu hay sao? Sao ngay cả điều này lại không hiểu!”
Mặc Tu Nhân mím môi, một lúc sau mới nói tiếp: “Anh, anh không hiểu đâu, cô ấy không giống những người khác!”
Ánh mắt Tần Vô Đoạn sáng lên: “Xem ra lần này đã thật sự động lòng rồi, trước đây khi em ở bên Tống Chỉ Nam anh cảm thấy không ổn, trông khuôn mẫu quá, nhìn không giống đang yêu chút nào, bây giờ lại tốt hơn, có hương vị tình yêu rồi!”
Mặc Tu Nhân không thể phủ nhận câu nói này, anh nhìn Tần Vô Đoạn một cái, mở miệng nói: “Vẫn là anh tốt hơn, đã có vợ sắp cưới rồi, không cần phải suy nghĩ về những điều này”.
Tần Vô Đoạn nghe xong lời này, sắc mặt có chút thay đổi: “Nhưng mà anh không thích cô ấy!”.
| Mặc Tu Nhân sửng sốt, vẻ mặt có chút ngạc nhiên: “Anh không thích cô ấy?”
Tần Vô Đoan gật gật đầu: “Ừ, anh cũng có cô gái mà anh thích rồi, cô | ấy dễ dàng làm dao động cảm xúc của anh, anh muốn gặp cô ấy nhưng lại không dám, sợ rằng khi gặp anh cô ấy sẽ không vui, nói chung là trong lòng rất mâu thuẫn”.
Mặc Tu Nhân không thể hiểu được việc Tần Vô Đoan vừa có