Bạch Cẩm Sương biến sắc, trực tiếp ngắt lời của anh ta: "Trịnh Hoài Thanh, đủ rồi đó! Anh muốn làm gì? Tôi chỉ ăn một bữa cơm với đàn anh mà thôi, anh không cần tưởng tượng ra những thứ vớ vẩn như vậy, ngoài ra chuyện của tôi cũng không liên quan đến anh, vì vậy anh không nên đưa ra bất cứ lập luận vô lý nào nữa!"
Trịnh Hoài Thanh nhìn chằm chằm Bạch Cẩm Sương, đầu óc của anh ta cũng bình tĩnh trở lại, nếu như anh ta nói xấu sau lưng Mặc Tu Nhân.
mà bị anh biết được thì dựa theo phong cách làm việc của Mặc Tu Nhân, anh ta nhất định sẽ không được yên ổn.
Nghĩ tới đây, sắc mặt của anh ta thay đổi liên tục.
Bạch Cẩm Sường trực tiếp lôi kéo cánh tay của Tần Vô Đoàn và nhanh chóng đi ra ngoài.
Cô không hy vọng có nhiều người biết đến cuộc hôn nhân giữa cô và Mặc Tu Nhân, dù sao kỳ hạn của thoả thuận giữa bọn họ cũng chỉ còn một năm.
Cô không muốn cuộc sống sau khi ly hôn của mình phát sinh quá nhiều thay đổi.
Trịnh Hoài Thanh nhìn bóng lưng của Bạch Cẩm Sương, vẻ mặt của anh ta rất là không cam lòng.
Anh ta thừa nhận mình là một tên cặn bã thích lừa gạt tình cảm của phụ nữ, anh ta đã phụ lòng của Bạch Cẩm Sương!
Và anh ta cũng thừa nhận mình thích bắt nạt kẻ yếu, anh ta không dám trách móc Cẩm Sương ở trước mặt của Mặc Tu Nhân.
Thế nhưng, có một chút sự thật không ai có thể thay đổi được, đó chính là việc anh ta thích Bạch Cẩm Sương, vẫn luôn thích.
Bằng không, lúc trước anh ta cũng sẽ không theo đuổi Bạch Cẩm Sương lâu như vậy và trở thành bạn trai của cô.
Thế nhưng, anh ta lại không có cách nào để tiếp tục được nữa, trong đoạn tình cảm này, điều duy nhất khiến cho anh ta canh cánh trong lòng đó chính là việc Bạch Cẩm Sương không yêu anh ta.
Khi yêu một người thì có thể nhìn ra được từ trong ánh mắt.
Thế nhưng, ở trong ánh mắt của Bạch Cẩm Sương chưa bao giờ tồn tại tình yêu, cho nên đến cuối cùng anh ta cũng lựa chọn theo đuổi Bạch Linh Lan.
Có thể nói, đây là cái cớ mà anh ta tự tạo ra để biện hộ cho việc mình phản bội Bạch Cẩm Sương, nhưng đây cũng chính là sự thật khiến cho anh ta cảm thấy như bị chó cắn trong cổ họng.
Cũng trong lúc đó, tại nhà chính của họ Tần..
Mặc Tu Nhân bình tĩnh kết thúc bữa ăn với mọi người.
Mặc Tố Nhiên đang nói chuyện với mẹ của Doãn Nhược Liên, bà ấy cười nói với Mặc Tu Nhân: "Tu Nhân, con cùng với Nhược Liên đi dạo trong vườn hoa đi, những thanh niên như tụi con phỏng chừng không có đề tài để nói chuyện cùng bọn mẹ đâu!"
Bình thường ngoại trừ chuyện kết hôn, còn những chuyện khác thì Mặc Tố Nhiên đều chiều theo ý của Mặc Tu Nhân.
Cho dù là một cuộc hôn nhân được sắp đặt giống như cuộc hôn nhân.
của Tần Vô Đoan cũng được!
Trong lòng của Mặc Tu Nhân hiểu rõ, nếu như ngày hôm nay anh không tỏ rõ thái độ thì sau này anh phải tham gia rất nhiều buổi xem mắt như thế này!
Nếu như anh không có người mình thích thì không nói!
Thế nhưng, hiện tại anh đã có người mình thích, hơn nữa, bọn họ đã đăng ký kết hôn rồi, anh không muốn gia đình biến thành vật ngăn cách giữa anh và tình yêu của mình.
Nghĩ tới đây, anh dùng vẻ mặt lạnh nhạt để nhìn Mặc Tố Nhiên: "Mẹ, con biết mẹ muốn con xem mắt Doãn Nhược Liên, chỉ có điều mẹ cũng đừng uổng phí sức lực về hôn nhân của con, cho dù là ai thì con cũng không đồng ý đâu, con đã có người mình thích rồi!"
Mặc Tu Nhân vừa nói xong thì sắc mặt của Doãn Nhược Liên và Doãn.
Ngọc Quyên lập tức thay đổi!
Hành vi của Mặc Tu Nhân không khác nào đang làm khó bọn họ.
Doãn Ngọc Quyên tức giận nói: "Bà Tần, xem ra là nhà của chúng tôi đã trèo cao rồi, nếu như con trai của bà đã có người mình thích, vậy thì bà cũng không nên đồng ý xem mắt Nhược Liên chứ, tuy rằng nhà họ Doãn của chúng tôi trèo cao, nhưng chúng tôi cũng quan tâm đến thể diện của mình!"
Sắc mặt của Mặc Tố Nhiên vô cùng xấu, bà ấy xin lỗi Doãn Ngọc Quyên: "Xin lỗi, là do tôi không biết dạy con, tôi sẽ đưa ra một câu trả lời | hợp lý cho bà!"
Vừa dứt lời, bà ấy trực tiếp đứng dậy với một tâm trạng vô cùng tức giận, sau đó nhìn Mặc Tu Nhân với thái độ cứng rắn mà trước nay chưa từng có: "Tu Nhân, con đang nói về Tổng Chỉ Nam đúng không, Tống Ngọc Tiên đã là vợ sắp cưới của anh trai con rồi, mẹ không muốn hai đứa con trai của mình đều cưới hai đứa con gái của nhà họ Tống!"
Đây vẫn là lần đầu tiên con trai của bà ấy không giữ mặt mũi cho bà ấy lúc ở bên ngoài, Mặc Tổ Nhiên bị tức giận không nhẹ, cho nên bà ấy trực tiếp nói ra tên của Tổng Chí Nam.
Mặc Tu Nhân lại im lặng lắc đầu: "Mẹ, mẹ đã suy nghĩ nhiều, người mà con nói không phải là Tổng Chí Nam, đợi đến khi thời cơ hợp thì con.
sẽ dẫn cô ấy về ra mắt mẹ, cho nên mẹ đừng sắp xếp những buổi xem mắt như thế này nữa! Con hy vọng đây là lần cuối mà mẹ sắp xếp những chuyện như thế này!".
Mặc Tổ Nhiên ngây ngẩn cả người: "Không phải Tống Chí Nam sao?" Mặc Tu Nhận lắc đầu: "Không phải!"
Mặc Tổ Nhiên nửa tin nửa ngờ mà nhìn Mặc Tu Nhân, thật ra bà ấy cũng không hài lòng Doãn Nhược Liên