Mặc Tu Nhân gật đầu, không dám nhìn Bạch Cẩm Sương.
Tuy rằng anh biết, Bạch Cẩm Sương biết mọi việc anh làm hôm qua ở trong công ty nhưng trong lòng anh có chút căng thẳng.
Mặc Tu Nhân cảm giác, bản thân mình bây giờ giống như là đứa trẻ làm sại chuyện, bị người ngoài công ty bắt được báo cáo với phụ huynh, biết rõ sẽ bị người trong nhà bắt được nhưng vẫn là hy vọng chậm một chút.
Xe tiến vào hầm gửi xe, xe dừng lại.
Bạch Cẩm Sương thấy trong gara không có ai, đang vừa muốn bước xuống xe, đột nhiên bị Mặc Tu Nhân gọi lại: "Em yêu!"
Bạch Cẩm Sương quay đầu liếc mắt nhìn anh một cái, cười khẽ: "Làm sao vậy?" Mặc Tu Nhân do dự có hay không nói với Bạch Cẩm Sương về anh hành động ngày hôm qua.
Nhưng đối diện với ánh mắt của Bạch Cẩm Sương, anh lại mím môi lại, không nói ra: "Em...!tối nay có muốn gọi Lâm Thanh Tuấn cùng nhau ăn cơm không?"
Lâm Thanh Tuấn là đàn anh của Bạch Cẩm Sương, hơn nữa, chiều hôm qua anh ấy còn nói giúp cho Bạch Cẩm Sương nữa.
Thực ra, ngoài chút khúc mắc tình cảm của anh ta ta và Lâm Kim Thư ra, Mặc Tu Nhân ẩn.
tượng với anh ta cũng coi là tốt.
Bạch Cẩm Sương trầm mặc trong chốc lát nói: "Gọi cũng được, dù sao anh ấy cũng là đàn anh của em!".
Mặc Tu Nhân gật đầu, anh còn chưa kịp nói gì khác thì Bạch Cẩm Sương liền kéo mở cửa xe đi xuống xe rồi.
Mặc Tu Nhân há miệng muốn nói lời giải thích vẫn là bị kẹt ở cổ họng.
.
Truyện Lịch Sử
Anh không nhìn được liền đưa tay lên xoa lông mi tự an ủi mình nói không chừng người trong công ty cũng không dám chủ động đi hỏi Bạch Cẩm Sương!
Trang sức đá quý Hoàng Thụy, phòng thiết kế.
Bạch Cẩm Sương vừa bước vào trong, vô số con mắt cùng nhìn sang.
Ánh mắt đó, có chút kỳ lạ, có ý ngưỡng mộ, lại có ý ghen tị.
Tình cảnh này, đúng là khiến cho Bạch Cẩm Sương vừa buồn bực lại lúng túng, xảy ra chuyện gì vậy hả, tại sao mọi người lại nhìn cô như thế!
Bạch Cẩm Sương cả người không thấy thoải mái, hướng đến chỗ cô ngồi.
Cô vừa mới ngồi xuống đã nhìn thấy Vân Yến liền chạy lại, con mắt sáng lên cố hạ thấp giọng nói, ngữ khí có chút ám muội: "Cẩm Sương, cậu và tổng giám đốc Mặc.."
Cô ấy nói đến đây, một mặt ý tứ sâu xa nhìn Bạch Cẩm Sương, đợi chính mồm Bạch Cẩm Sương nói với cô ấy, quan hệ giữa cô và Mặc Tu Nhân.
Dù sao thì lời đồn này cũng không tính là cái gì mấy!
Bạch Cẩm Sương hoàn toàn không biết chiều hôm qua chuyện đã xảy ra ở công ty, nghe thấy quan hệ giữa cô và Mặc Tu Nhân, cô có chút chột dạ con mắt lóe lên: "Mình và tổng giám đốc Mặc làm sao vậy?"
Vân Yến không nhịn được liền công cái mỏ lên: "Cẩm Sương, cậu không đủ suy nghĩ hả, đều đến cái thân phận này rồi, mà lại còn không nói với mình quan hệ của cậu và tổng giám đốc Mặc?"
Bạch Cẩm Sương nghĩ đến ánh mắt của mọi người vừa nãy nhìn cô, không nhịn được mà cau mày: "Thân phận gì?"
Vân Yến cau mày: "Cậu còn giả vờ, chính là chuyện kết hôn của cậu và tổng giám đốc Mặc, bây giờ cả công ty đều biết rồi!"
"Hả?" Bạch Cẩm Sương mặt khiếp sợ, cô lại nghĩ đến khi mình vừa xuống xe lúc nãy, Mặc Tu Nhân vẻ mặt muốn nói nhưng lại thôi, anh lúc đó chín phần chính là muốn nói chuyện này với cô.
Bạch Cẩm Sương tâm tình cực kỳ phức tạp, nghĩ đến mọi người đều biết mà cô lại không biết, khuôn mặt nhỏ của cô liền đen lại vô cùng.
Cô liên kéo cánh tay Vẫn Yên nhỏ giọng nói: "Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, cậu nói rõ cho mình, mình thực sự không biết gì!".
Vân Yến nhìn mặt phiền muộn của Bạch Cẩm Sương, trừng mắt nhìn phát hiện có đúng là không biết tình hình.
Cô bất đắc dĩ lắc đầu một cái kể chuyện lời đồn ở công ty chiều qua.
Bạch Cẩm Sương thần sắc biến đổi khó lường cho nên Mặc Tu Nhân là sợ cô biết anh mới đem quan hệ của bọn họ tuyên bố cho thiên hạ sao?
Thực ra cô cũng không ngang ngạnh như vậy, anh làm như thế là vì cô cô vẫn là biết phân biệt tốt, xấu.
Vân yến nhìn vẻ mặt của Bạch Cẩm Sương thay đổi liên tục, nói: "Cậu cũng không biết tổng giám đốc Mặc ngày hôm qua vì cậu ở ông ty tức giận đến như thế liền đuổi rất nhiều người quản lý cấp cao trong công ty, mọi người đều ngoác mồm kinh ngạc, dự đoán không ai có thể ngờ tới, chính cậu lại là vợ của ông chủ bọn họ
Bạch Cẩm Sương cười có chút cứng ngắc: "Thật sao?"
Chuyện này có một chút chuẩn bị tâm lý cũng không có mặc dù là cảm động nhưng cũng có chút không thoải mái.
Vân Yến vô cùng thần bí liền lấy điện thoại di động ra nhỏ giọng nói: "Cẩm Sương, mình gửi cho cậu đường link, cậu đi xem đi, người trong công ty, bây giờ đều đang bàn luận chuyện chiều ngày hôm qua vô cùng đặc sắc đó!".
Vân Yến nói qua, liền đem link trang web đó gửi cho Bạch Cẩm Sương.
Bạch Cẩm Sương mím môi sau đó nói: "Cảm ơn cậu