**********
Chương 481: Người quen gây án
Người bạn kia gật gật đầu: “Tôi biết rồi, anh muốn tôi dùng hai người này làm điểm đột phá để tìm chứng cứ và manh mối, đúng không?”
Mặc Tu Nhân trả lời: “Ừ, cám ơn anh.
Nếu có phát hiện mạnh mối gì thì nói cho tôi biết.
Tôi sẽ cho người tiếp tục theo dõi”
Mặc Tu Nhân cúp điện thoại xong thì xuống xe đi vào biệt thự.
Ban đầu Mặc Tu Nhân nghĩ rằng chắc là nhóm người này đang chơi đùa rất sôi nổi.
Kết quả là sau khi anh bước vào thì thấy mọi người đang ngồi trên bãi cỏ cách khu vườn hoa không xa, nhìn tất cả họ đều giống như bố mẹ đã chết.
Đôi mắt của Mặc Tu Nhân chùng xuống và anh sải bước đi tới.
Bởi vì vườn hoa đã che mất cái hố nên Mặc Tu Nhân không để ý, thậm chí anh còn không nhìn thấy nó.
Khi mọi người nhìn thấy Mặc Tu Nhân thì họ chỉ liếc nhìn, không ai chào hỏi hay tiếp cận làm thân với anh cả.
Rõ ràng là họ đang sợ hãi trước cái xác.
Mặc Tu Nhân cũng không quan tâm, anh đi thẳng đến chỗ Bạch Cẩm Sương siết chặt tay cô: “Có chuyện gì vậy? Cẩm Sương, sao tay em lạnh thế?”
Bạch Cẩm Sương mím môi, nhìn về phía cái hố cách đó không xa và nói nhỏ: “Tụi em đào được thi thể trong vườn hoa.
Xem ra là mới chết chưa lâu lắm”
Nghe vậy thì đôi mắt Mặc Tu Nhân lập tức chùng xuống.
Anh nhìn theo ánh mắt của Bạch Cẩm Sương rồi nheo mắt hỏi: “Eh đã báo cảnh sát chưa?”
Bạch Cẩm Sương gật đầu: “Đã báo rồi, chắc sẽ đến ngay thôi.”
Mặc Tu Nhân buông tay Bạch Cầm Sương ra rồi bước tới, anh nhìn thấy rất rõ ràng thi thể ở trong cái hố.
Bởi vì nó đã được đào lên một khoảng thời gian nên thi thể đã bốc ra một mùi hôi của xác chết.
Đôi mắt của Mặc Tu Nhân có vẻ thâm trầm, anh không ngờ lại gặp phải chuyện như vậy.
Anh nhìn chằm chằm vào cái hố một lúc lâu, rồi quay lại bên cạnh Bạch Cẩm Sương và lặng lẽ đứng cùng cô.
Không bao lâu sau thì cảnh sát cũng đã đến.
Việc đầu tiên họ làm khi vừa đến là phong tỏa hiện trường và thẩm vấn tất cả những người có mặt.
Trong khi cảnh sát đang đào thi thể thì Tống Đình Nguyên cũng đến.
Cảnh sát Lưu nhìn Tổng Đình Nguyên: "Ông Tống, đây là biệt thự của ông.
Ông có biết chuyện người chết bị chôn ở đây không?”
Tổng Đình Nguyên lắc đầu, sắc mặt của ông ta không được tốt lắm: “Tôi không biết, tôi không sống ở đây.
Hôm nay cũng là con gái tôi tới dự tiệc với bạn bè nên mới biết được chuyện đó”.
Cảnh sát Lưu hỏi thêm mấy câu, lúc này chợt nghe đội viên gọi: “Đội trưởng Lưu, có tới hai cái xác chết”
Lúc này, sắc mặt của mọi người lại thay đổi thêm lần nữa.
Ánh mắt sắc bén của cảnh sát Lưu quét qua khuôn mặt của những người có mặt ở đây.
Anh ta quan sát phản ứng của mọi người nhưng không có gì khả nghi, có thể là do bên kia trốn quá kỹ hoặc là kẻ sát nhân không có ở đó.
Tuy nhiên, căn cứ vào mức độ phân hủy của tử thi thì người đã chết được một khoảng thời gian mà khả năng kẻ sát nhân quay lại hiện trường là rất ít.
Không mất nhiều thời gian để đào cả hai thi thể ra ngoài.
Ngoài ra họ còn đào được một con dao làm bếp từ trong cái hố đó.
Con dao làm bếp đã hoen gỉ vì dính máu.
Cảnh sát Lưu đánh giá: “Có lẽ đây không phải là hiện trường đầu tiên.
Đối phương giết người rồi chôn công cụ gây án và con dạo ở đây.
Đưa thi thể về cục trước để khám nghiệm tử thi.
Những người khác đi kiểm tra xem liệu có bất kỳ vết máu nào bên trong biệt thự hay không?
Cuộc điều tra này đã được kiểm tra cho đến tối.
Vào lúc bảy giờ, cảnh sát Lưu nhận được cuộc gọi: “Đội trưởng Lưu, báo cáo khám nghiệm tử thi đã được đưa ra.
Đầu tiên là hai người đó đã uống rất nhiều thuốc ngủ, sau đó họ lại bị tổn thương bằng một con dao trong bếp.
Thời gian tử vong là khoảng mười ngày trước.
Tôi sẽ gửi cho anh một báo cáo khám nghiệm tử thi chi tiết.
Ngoài ra, danh tính của hai người này cũng đã được xác nhận.
Một trong số đó là em trai của ngôi sao Quý Nhiên, người đã vào tù một thời gian trước đây.
Người còn lại có lẽ là mẹ của cô ta.
Họ mới đến Minh Thành không bao lâu thôi, không loại trừ khả năng là người quen gây ra án mạng”
Cảnh sát Lưu bình tĩnh nói: "Được rồi, tôi hiểu rồi”
Cảnh sát Lưu nói chuyện điện thoại xong quay sang hỏi Tống Đình Nguyên: "Ông Tống, phiền ông có thể liệt kê cho tôi những ai có chìa khóa của căn biệt thự này được không?”
Tổng Đình Nguyên gật đầu và rất hợp tác với cuộc điều tra án của đối phương.
Trời đã tối rồi, cảnh sát Lưu để mọi người giải tán rồi bảo cấp dưới quản chế giám sát.
Đồng thời anh ta cho liệt kê tất cả những người đã ra vào tiểu khu này trong vòng nửa tháng qua và cả những người có chìa khóa biệt thự này.
Các bạn học của Tống Thúy Kiều đều lần lượt rời đi nhưng Bạch Cẩm Sương vẫn ở lại biệt thự.
Mặc Tu Nhân muốn đưa cô về nhưng Bạch Cầm Sương kiên quyết