Tề Bạch Mai nhíu mày: “Tại sao cô ta lại làm thế? Đúng rồi, lúc trước cậu nói có biện pháp đối phó với cô ta, có phải cậu định dùng chuyện này để uy hiếp cô ta đúng không?”
Lâm Kim Thư chớp chớp mắt, bất đắc dĩ khẽ lắc đầu: “Là trong nhà Trình Ngọc Viện xảy ra vấn đề chứ gì!”
Bạch Cẩm Sương mỉm cười: “Yên lặng, có nghe thấy không? Đó là tốc độ phản ứng của người thông minh và ngốc nghếch đấy!”
Tề Bạch Mai bĩu môi: “Cho nên thật sự là như lời của Lâm Kim Thư nói hả?”
Bạch Cẩm Sương gật đầu.
Lâm Kim Thư nhìn thoáng qua Tề Bạch Mai: “Nếu nhà họ Trình không xảy ra vấn đề gì, Trình Ngọc Viện sẽ không làm loại chuyện tự hạ thấp phẩm giá của mình như này đâu!”
Tề Bạch Mai lập tức nhìn về phía Bạch Cẩm Sương: "Cậu nhất định biết nhà họ Trình xảy ra vấn đề gì, đúng không? Cẩm Sương!”
Bạch Cẩm Sương nhìn Tề Bạch Mai không chịu động não, biết rõ nếu hỏi cô và Lâm Kim Thư sẽ có được đáp án, cô tức giận cười cười, gật đầu: “Hẳn là không phải vấn đề của công ty, hôm nay tớ muốn mọi người tới đây là muốn tìm biện pháp điều tra sự việc này, chỉ cần tra được thì chúng ta có thể trực tiếp nói cho mẹ của Vân Thành Nam nghe.
Đến lúc đó cũng chẳng cần chúng ta ra tay, bà ta sẽ tự mình xử lý Trình Ngọc Viện, bà ta kén chọn như vậy thì làm sao có thể để cho con trai mình cưới một cô gái suốt ngày nói dối mà còn sắp phá sản nữa chứ!”
Tề Bạch Mai ánh mắt sáng lên: “Cẩm Sương, cậu thông minh thật đó!”
Bạch Cẩm Sương dở khóc dở cười: “Đừng có mà tâng bốc tớ, nói trước bước không qua đâu, trước tiên phải bàn xem làm thế nào để điều tra rõ ràng ra đã!”
Tề Bạch Mai xoay mắt: “Tìm thám tử tư!”
Bạch Cẩm Sương gật đầu: “Đây cũng là một cách, nhưng mà thế lực của nhà họ Trình hiện tại dù sao cũng ở nước ngoài, có chút ngoài tầm với của chúng ta!”
Lâm Kim Thư nói: “Nghĩ biện pháp liên lạc với thám tử tư ở nước ngoài, tốt nhất là ở cùng một thành phố với công ty của nhà họ Trình, về phần khác tớ sẽ tự đến điều tra, trên mạng cũng có thể tra ra một chút thông tin.
Đến lúc đó, chúng ta cùng nhau đưa qua cho mẹ của Vân Thành Nam, bà ta là một người thông minh, hẳn là chỉ cần nhắc nhở một chút thì bà ta có thể hiểu được! Đương nhiên, chuyện của Trình Ngọc Viện cũng phải để cho bà ta biết mới được!”
Bạch Cẩm Sương và Lâm Kim Thư không hề bàn trước mà lại có ý tưởng giống hệt nhau, cô nhếch môi: “Tớ cũng nghĩ như vậy, tớ đi liên lạc với thám tử tư địa phương, tra ra danh sách đoàn viện trợ của Trình Ngọc Viện, khoanh tròn tên của cô ta rồi tìm danh sách bạn bè, chụp màn hình gửi cho mẹ Vân Thành Nam! Tin tức trên mạng thì giao cho Kim Thư, về phần liên lạc với thám tử tư nước ngoài, giao cho Bạch Mai.
Bạch Mai, lúc cậu tìm thám tử tư, nhất định phải cẩn thận một chút, đừng bị người của nhà họ Trình phát hiện!”
Tề Bạch Mai trịnh trọng gật đầu.
Lâm Kim Thư khẽ cười gật đầu: “Đến lúc đó, chỉ cần mẹ của Vân Thành Nam nhận được thứ chúng ta gửi, bà ấy chỉ cần không ngốc liền có thể nhìn ra thế sự trong đó!”
Tề Bạch Mai ngơ ngác nhìn về phía Bạch Cẩm Sương: “Đúng rồi Cẩm Sương, ảnh chụp màn hình danh sách bạn bè của Trình Ngọc Viện thì làm sao bây giờ?”
Bạch Cẩm Sương nhếch môi: “Tớ có, may mắn ngày hôm đó cô ta kết bạn với tớ, tớ đã đồng ý!”
Tề Bạch Mai lặng lẽ nói: “Tại sao tớ lại không biết chứ?”
Bạch Cẩm Sương nhìn thoáng qua Lâm Kim Thư: “Tớ một mình nói, hay là tớ với cậu cùng nói?”
Lâm Kim Thư cười cười: “Tớ cũng không biết, có thể lúc đó ngây ngốc ngẩn người nên không nghe thấy!”
Bạch Cẩm Sương cười ra tiếng.
Có thể loại bỏ chuyện của Trình Ngọc Viện, tâm tình Tề Bạch Mai thả lỏng hơn một chút.
Cùng ngày, bố người phân chia nhiệm vụ, bàn nhau ngày mai tất cả sẽ có mặt tại nhà Tề Bạch Mai để sắp xếp tất cả các bằng chứng.
Thật ra trên người Trình Ngọc Viện thực sự có rất nhiều điểm nghi vấn, hơn nữa, ngay cả Doãn Nhược Liên cũng biết chuyện của Trình Ngọc Viện, không chừng hầu hết những người trong giới đều biết chuyện này.
Chẳng qua, là bố người Bạch Cẩm Sương, cùng với Trần Ngọc