**********
Ba chiếc xe đụng vào nhau, tuy rằng không có thương vong về người, thế nhưng cũng làm ảnh hưởng lớn đến giao thông.
Một đôi nam nữ xe phía sau đúng là không có ý định trốn đi, bọn họ nhìn thấy Vân Yến gõ cửa sổ xe, lập tức mở hạ cửa xe xuống.
Đôi nam nữ kia vừa nhìn Vân Yến, lập tức vẻ mặt chú ý nhận lỗi: "Chúng tôi xin lỗi nhé, tôi vừa nãy lái xe không chú ý, không ngờ lại đâm vào xe của cô, thực sự xin lỗi!"
Vân Yến mặt không hề cảm xúc: "Thật sao? Tôi lại không thấy trên mặt của anh có một chút xin lỗi nào!"
Sở Tuấn Thịnh dựa trên xe, suy nghĩ nhìn Vân Yến, cánh tay đánh vào Tống Minh Nghĩa: "Anh đi qua hỏi thăm một chút, cô gái kia là ai, nhìn trông rất lợi hai!"
Tống Minh Nghĩa bưng mặt như chết: "Muốn tôi đi, tôi lại không đi!"
Sở Tuấn Thịnh nhíu mày: "Ôi...bây giờ cánh cứng rồi, cũng không nghe tôi nữa đúng không!"
Tống Minh nghĩa vẻ mặt đau khổ:
"Sếp, anh tha cho tôi được không, chúng ta nên đi thôi!" Sở Tuấn Thịnh một mặt bình tĩnh:
"Không, xem xong rồi lại đi!"
Phía trước chiếc xe thứ ba, người đàn ông nghe thấy lời của Vân Yến, sắc mặt bỗng trở nên khó chịu: "Người này sợ là có bệnh rồi, cố ý tìm cớ, tôi tuy là đâm vào xe của cô nhưng tôi không nói là không đền, bộ mặt của cô như vậy cho ai xem ddaay!"
Vân Yến cười gằn: "Tôi thấy anh sợ là mắc bệnh hay quên, đi theo tôi cả một đường, bây giờ nói không cẩn thận đâm vào xe của tôi, tôi nhìn thế nào cũng là anh cô ý, rốt cuộc là tôi điên hay là anh mới điên, chúng ta báo công an rồi từ từ lý luận." Mời đọc truyện trên TruyệnApp
Người đàn ông nghe thấy nói như thế, con mắt lóe lên, chỉ có điều không chờ anh ta nói chuyện, người con gái bên cạnh liền cười nói: "Được, báo đi, vừa lúc tôi cũng có ý như thế này!"
Người phụ nữ này thông minh hơn nhiều so với người đàn ông, cô ta cảm thấy nếu như báo cảnh sát, Vân Yến không phải là bị bọn họ làm cho dây dưa sao, hôm nay không thể đi Trang sức đá quý Tư Huyền bàn chuyện hợp tác được, đến lúc đó, mục đích của bọn họ cũng đạt được rồi.
Cho tới đối mặt với phía cảnh sát, bọn họ cũng không sợ, dù sao bọn họ chỉ đâm xe của Vân Yến, lại không làm chuyện gì phạm pháp, chỉ cần điều tra camera giám sát là có thể điều tra ra được, theo dõi...haha...cả đường rộng to, cô ta cứ nói chúng tôi theo dõi cô ta, vậy chúng tôi cũng hết cách!
Thế nhưng nếu là như vậy không có chứng cứ, có ai tin đây!
Nhìn thấy bộ dạng thản nhiên bình tĩnh của người phụ nữ, trên mặt còn cười, Vân Yến liền biết, bản thân mình đoán không lầm, người này nhất định là Dư Thiên Thanh phải đến.
Cô ta vừa nói báo cảnh sát, cũng chẳng qua là thăm dò, không ngờ, người phụ nữ này hoàn toàn không sợ.
Cũng đúng, bọn họ cũng không tổn hại cho mình, nhiều lắm chính là đâm xước xe, có thể nói phản ứng chậm, không thể kịp thời phanh xe lại, cho tới những cái khác, Vân Yến cũng không có bằng chứng, mục đích của bọn họ chỉ có một, chính là ngăn cản mình lại.
Nghĩ đến đây, Vân Yến cười lạnh một tiếng: "Tôi bỗng thay đổi chủ ý, các người đụng vào xe của tôi, trách nhiệm làm sao cũng ở trên người các người, tôi bây giờ không cần bồi thường, cứ như vậy đi."
Vân Yến nói xong, lại quay người rời đi.
Đôi nam nữ đều ngẩn cả người, đặc biệt là người phụ nữ kia, không còn bình tĩnh như trước nữa, trực tiếp kéo cánh tay của Vân Yến lại.
Vân Yến mặt biến sắc, trực tiếp dùng lực, bỏ ra khỏi người phụ nữ này, cô lạnh lùng nói: "Đừng động vào tôi!"
Sắc mặt người phụ nữ hơi thay đổi một chút: "Coi như là chúng tôi đâm vào cô trước, vậy cũng không thể nói trách nhiệm hết lên người chúng tôi, vừa nãy đèn xanh, cô làm sao không nói là tự mình không có đi đúng lúc vậy!"
Vân Yến sớm đã nhìn thấy sắc mặt hiểm ác của đôi nam nữ này, cô mắt bình tĩnh nói: "Làm sao? Không ngăn cản được tôi, liền dự định làm càn quấy nhiễu hả, để người của các người đến, lẽ nào dự định dùng cách như vậy để dây dưa với tôi?"
Nghe thấy lời nói vậy, sắc mặt đôi nam nữ bỗng thay đổi.
Người phụ nữ sắc mặt khó coi, người đàn ông lắp ba lắp bắp nói: "Cô..
cô đang nói cái gì, tôi nghe không hiểu!"
Vân Yến cúi đầu liếc nhìn thời gian, không còn sớm nữa, cô không thể ở đây lãng phí thời gian.
Cô trực tiếp lấy một tấm danh thiếp: "Nếu như là thực sự muốn theo truy cứu trách nhiệm, sau này liên hệ tôi, nếu như các người còn dám cản tôi, có