**********
Chương 618: Không thể xảy ra sai sót
Ánh mắt của Sở Tuấn Thịnh nhìn Vân Yến có phần phức tạp.
Annie cũng thấy tay Vân Yến bị thương, cô nhíu chặt mày.
Nhưng điều mà cô suy nghĩ là Vân Yến thực sự muốn hợp tác với văn phòng làm việc của họ, thành ý rất rõ.
Xem ra, cô ấy nói lại với Bạch Cẩm Sương chuyện hợp tác với Trang sức đá quý Hoàng Thuỵ.
Ngoài việc Vân Yến bị thương, và Sở Tuấn Thịnh vừa nói về vụ tai nạn xe hơi, Annie cũng đã đoán được một phần của vấn đề.
Nghĩ đến đây, Annie nhanh chóng nói: “Nhà thiết kế Vân, cô vẫn nên đến bệnh viện kiểm tra đi, tốt nhất là mua một ít thuốc chống sưng tấy để bôi đi!”
Dù thế nào đi nữa, bàn tay của nhà thiết kế vô cùng quan trọng.
Lỡ có chuyện gì không cầm được bút nữa, thì làm sao có thể vẽ được thiết kế đẹp hơn trong tương lai.
Khi Vân Yến nghe vậy, cô ấy liếc nhìn Annie và gật đầu: “Cảm ơn, tôi sẽ đi nhanh nhất có thể!”
Ngay khi Vân Yến rời đi, sự quan tâm trên khuôn mặt của Sở Tuấn Thịnh dường như cũng tan biến hết rồi.
Vào phòng họp, anh ta nghe Tổng Minh Nghĩa và Annie nói chuyện hợp tác, ở những đoạn quan trọng, anh ta thỉnh thoảng lại bổ sung một câu, trong đầu anh ta vẫn có chút lơ đễnh không tập trung.
Cô gái Vân Yến này...rốt cuộc là người phụ nữ như thế nào..., nhà thiết kế chính của Hoàng Thuỵ...thành thật mà nói, anh ta không để ý đến nó cho lắm.
Mặt khác, Vân Yến từ văn phòng làm việc của Trang sức đá quý Hoàng Thuỵ ra ngoài, cô lên xe rồi liên lạc với Vân Thành Nam.
Vân Thành Nam vừa phẫu thuật xong liền vội điện thoại di động ra, chưa kịp gọi cho Tề Bạch Mai, thì điện thoại của Vân Yến đã đến.
Vân Thành Nam giọng nói có chút mệt mỏi: “Sao vậy Vân Yến?” Vân Yến bình tĩnh nói: “Anh, anh có thể giúp em một việc được không?”
Vân Thành Nam nghe thấy không nhịn được cười thầm: “Từ lúc nào em lại đối xử lịch sự với anh như vậy?”
Mặc dù anh ta và Vân Yến chỉ là anh em họ, nhưng hai nhà đều chỉ sinh một con, chỉ có hai anh em bọn họ, hai người họ quan hệ từ nhỏ đã rất tốt.
Chỉ là khi còn bé, Vận Yến vốn yếu đuối, sợ mọi người, thỉnh thoảng có tiệc ở nhà thì tìm chỗ trốn, rụt rè và nhút nhát.
Chỉ sau khi vào Trang sức đá quý Hoàng Thuỵ, cô ấy mới dần dần tiến bộ.
Đặc biệt là trong vài năm trở lại đây, Vân Yến dần nổi lên trong lĩnh vực trang sức, và cô ấy ngày càng tự tin hơn.
Vân Thành Nam hiếm khi nghe thấy cô ấy nói như thế này, trông cô ấy thật đáng thương như thể bị bắt nạt vậy.
Vân Yến nghe thấy tiếng cười của Vân Thành Nam: “Anh ơi đừng cười, em thực sự muốn nhờ anh giúp đỡ!” Vân Thành Nam ngừng cười, trong mắt là một nụ cười: “Ừm, em nói đi? Giúp gì nào?”
Vân Yến lại nói ra sự nghi ngờ của cô ấy đối với Dư Thiên Thanh: “Những năm gần đây, để thay thế hoàn toàn ảnh hưởng trước đây của Bạch Cẩm Sương ở Trang sức đá quý Hoàng Thuỵ, cô ta thực sự làm nhiều thứ mà em không thể nhìn ra được, những việc đó em có thể chịu được.
Suy cho cùng thì, Mặc Tu Nhân cũng có thể chấp nhận được, em cũng không có gì là không thể chấp nhận được.
Nhưng em cảm thấy tức giận là vì lần hợp tác này, căn bản không thể xảy ra sai sót, nhưng cô ta lại để trợ lý của mình làm loạn một trận, suýt chút nữa thì hợp tác rối tung.
Như vậy thì cũng thôi đi, cô ta không bàn được chuyện hợp tác, em đích thân đi.
Nhưng mà em không có cách nào chịu nổi việc cô ta còn thuê người đâm vào xe của em trên đường em đang đi, suýt nữa gây tai nạn xe ô tô, còn hại em bị thương ở tay!”
Vân Thành Nam nghe vậy, đôi mắt ấm áp của anh ta lập tức trở nên lạnh lẽo: “Em bị thương rồi?”
Vân Yến có thể nghe thấy sự lo lắng của Vân Thành Nam, và giọng điệu lạnh lùng đột ngột của anh ta, cô ấy có chút xấu hổ: “Bị thương không nghiêm trọng, nhưng vì quán tính lúc đó, thân thể bị đập mạnh, tay đập vào cửa kính ô tô, tay có hơi sưng lên! Em chỉ muốn xử lý gọn Dư Thiên Thanh, để cô ta đừng có kiêu ngạo như vậy nữa! Cô ta thật sự nghĩ là em sợ cô ta!”
Vân Thành Nam trầm giọng: “Anh nói này...cô ta tìm người lái xe đâm vào xe em? Phải không?”
Vân Yến gật đầu: “Đúng vậy, mục đích của cô ta chính là đối phó với em, để hôm nay không cho em đi bàn chuyện hợp tác, đợi đến khi quay lại công ty, em sẽ cho cô ta biết mặt!”
Vân Thành Nam “Ừm” một tiếng rồi nói: “Ở công ty, em cẩn thận một chút, đừng bỏ qua cách thức của cô ta.
Về chuyện cô ta tìm người lái xe chặn đường em, em không cần phải lo lắng, anh sẽ ra ngoài giải quyết.
ếu như cô ta dám ra tay với nhà họ Vân của chúng ta, vậy thì