**********
Chương 625: Cậu bé đánh nhau rồi
Tiệm Trang sức đá quý Tư Huyền.
Tiệm trang sức vừa mới thành lập, Bạch Cẩm Sương hiện tại còn rất nhiều công việc, hơn nữa mấy năm nay đã thiết kế một số các bản thảo, mặc dù chú trọng chất lượng nhiều hơn số lượng, nhưng cô vẫn dành thời gian mỗi ngày tìm cảm hứng và cầm bút vẽ.
Sau khi hoàn thành công việc buổi sáng, Bạch Cẩm Sương lấy một tờ giấy, đang định vẽ bản thảo thiết kế thì nhận được điện thoại từ nhà trẻ.
“Cô Bạch, bây giờ cô có thể đến nhà trẻ không? Tần Minh Huyền đánh nhau với bạn học rồi!” Giọng Hiệu trưởng có vẻ rất lo lắng.
Bạch Cẩm Sương trong lòng sửng sốt, trực tiếp cầm điện thoại di động đứng lên: "Thằng bé đánh nhau với ai? Con trai tôi có bị thương không?"
Thân thể Tân Minh Huyền vốn gầy yếu, lại mắc bệnh hen suyễn bẩm sinh, bác sĩ từng nói đôi khi xúc động không thở được cũng sẽ làm cho bệnh phát tác.
Bạch Cẩm Sương không có thời gian để suy nghĩ xem đứa trẻ kia có bị thương hay không, bởi vì với thể chất của Tần Minh Huyền, nếu xảy ra chuyện có thể gây nguy hiểm đến tính mạng.
Hiệu trưởng nghe thấy giọng nói hoảng hốt của Bạch Cẩm Sương trong điện thoại, vội vàng mở miệng: "Cô đừng lo lắng, chỉ là hai đứa nhỏ đang chơi đùa nên bị thương nhẹ một chút, hơn nữa Tần Minh Huyền cũng không bị thương.
Người bị thương là đứa trẻ kia, chỉ là nó quá sợ hãi.
Ngoài ra, cũng cần phải cho phụ huynh bên kia một lời giải thích.
Hay là cô đến xem tình hình trước rồi nói sau."
Bạch Cẩm Sương hốt hoảng cầm chìa khóa xe lên: "Được, tôi biết rồi, tôi sẽ tới ngay!"
Trên đường đến nhà trẻ, Bạch Cẩm Sương có chút hối hận, có lẽ, cô không nên đưa Tần Minh Huyền đến trường.
Nếu cậu bé không phải đi học, sẽ không dẫn đến đánh nhau, cô cũng không phải ngày ngày lo sợ.
Mặc dù trẻ con đánh nhau là chuyện bình thường, nhưng Bạch Cẩm Sương biết Tần Minh Huyền thì khác, đôi khi chỉ một xích mích nhỏ cũng có thể khiến cậu bé xảy ra chuyện.
Nhưng Bạch Cẩm Sương cũng biết Tần Minh Huyền rất háo hức được đi học cùng các bạn, vì vậy cô mới chịu đựng những lo âu trong lòng và đồng ý đưa cậu bé đến trường, nhưng không ngờ rằng ngày đầu tiên đã...!
Bạch Cẩm Sương vừa đến trường đã đến thẳng văn phòng Hiệu trưởng.
Thời điểm cô bước vào phòng Hiệu trưởng liền nhìn thấy bên trong có một người phụ nữ, một bé gái, Tần Minh Huyền cũng ở bên trong.
Người phụ nữ đó là giáo viên của lớp của Tần Minh Huyền, xem tình hình thì vị phụ huynh bên kia vẫn chưa đến.
Bạch Cẩm Sương liếc nhìn Tần Minh Huyền đang cúi đầu thì nhẹ nhõm hơn nhiều, nhưng thấy cậu bé bày ra bộ dạng có lỗi liền vô cùng đau lòng.
Cô tiến lên hai bước đứng ở bên cạnh Tần Minh Huyền, cậu bé vươn bàn tay nhỏ bé của mình nắm lấy tay Bạch Cẩm Sương.
Bạch Cẩm Sương bỗng chốc mềm lòng, cậu bé làm người khác bị thương xem chừng là rất áy náy và sợ hãi.
Cô nhìn bé gái kia, liền phát hiện trán của cô bé có vết thương, dường như đã được bác sĩ của trường sát trùng và băng bỏ qua rồi.
Bạch Cẩm Sương nhìn về phía Hiệu trưởng: "Đây là cô bé đã đánh nhau với Thu Huyền sao?"
Hiệu trưởng gật đầu, có chút khó nói: "Thực ra chuyện lần này cũng không thể trách Tần Minh Huyền.
Chờ lát nữa tôi sẽ nói cho phụ huynh bên kia biết quá trình xảy ra sự việc, hay là để cô giáo Bối nói chuyện với cô trước đi!" Cô giáo Bối chủ nhiệm lớp Tần Minh Huyền nhìn
Bạch Cẩm Sương một cái, sau đó kể lại đầu đuôi sự việc.
Hóa ra bé gái trước mặt này tên là Cảnh Đa Đa, nổi tiếng nghịch ngợm ở trong lớp, trước kia ngồi cạnh một cậu bé vô cùng đẹp trai.
Hôm nay vừa nhìn thấy Tần Minh Huyền đến lớp, cô bé liền thích thú, nhất định phải ngồi bên cạnh cậu bé.
Bạch Cẩm Sương nghe cô giáo Bối nói rằng gia đình Cảnh Đa Đa không phải dạng bình thường, các giáo viên khác cũng không dám làm gì cô bé, hơn nữa Cảnh Đa Đa cũng không làm bất cứ điều gì quá đáng, chỉ là tính tình có hơi độc đoán.
Vì vậy, cuối cùng, cô giáo Bối cũng để Cảnh Đa Đa ngồi cùng bàn với Bông Vải
Tuy nhiên, điều mà cô giáo Bối không ngờ tới là nếu cô bé này thích một ai đó thì sẽ không chỉ cho họ đồ ăn vặt mà còn thích táy máy tay chân.
Tất nhiên hành động đó