**********
Luật sư Mặc Tu Nhân đưa tới rất chuyên nghiệp, ngay sau đó đã chỉ ra một vài vấn đề nhỏ trong hợp đồng, Bạch Cẩm Sương và Annie đã lắng nghe, thảo luận một chút rồi đưa ra bản thống nhất cuối cùng.
Mặc Tu Nhân nói: "Tôi có thể thêm một điều khoản nữa được không!"
Bạch Cẩm Sương liếc nhìn anh một cái: "Tổng giám đốc Mặc muốn thêm điều khoản gì nữa?"
Mặc Tu Nhân bình thản nói: "Vi phạm hợp đồng sẽ cộng thêm tiền phạt gấp 100 lần.
Nói cho cùng, tôi ghét những ai vi phạm hợp đồng!"
Annie hơi ngạc nhiên: "Không được!"
Thêm gấp 100 lần, tức là cả chục tỷ đồng, thiệt hại từ tiền đền bù hợp đồng nhiều như vậy..hậu quả về sau quá lớn.
Mặc Tu Nhân kiên định nhìn Annie, ánh mắt nhìn chằm chằm của anh khiến Annie trong tiềm thức có chút sợ hãi.
Anh nói: "Cô là người phụ trách của studio hay cô Bạch?"
Annie kiên trì đến cùng: "Đương nhiên là cô Bạch!"
"Vậy thì cô không nên ngắt lời trước khi cô ấy nói, hiểu không!"
Annie lắng nghe giọng điệu bình tĩnh của Mặc Tu Nhân, nhưng cô ấy dường như nghe thấy một dấu hiệu cảnh báo, cô ấy lắc đầu, tự an ủi rằng chắc do bản thân đang suy nghĩ quá nhiều thôi.
Cô ấy gật đầu và không nói gì nữa.
Mặc Tu Nhân bình tĩnh nhìn Bạch Cẩm Sương, khi anh nói với Annie thì giọng điệu hoàn toàn trái ngược, anh ta vẫn lạnh lùng, nhưng lại có một chút sự mềm mỏng không thể giải thích được.
Anh nói: "Cô Bạch, cô nghĩ sao về việc tôi nâng cao tiền vi phạm hợp đồng lên, dù sao thì, tiền vi phạm hợp đồng đều là vì muốn hạn chế cả hai bên thôi, không phải chỉ áp dụng với mỗi Trang sức đá quý Tư Huyền, bên phía Trang sức đá quý Hoàng Thụy cũng có sự trói buộc mà!"
Bạch Cẩm Sương nghe vậy gật đầu đồng ý: "Tôi hiểu được! Chỉ là khoản tiền đền bù này quả thực hơi cao!"
Mặc Tu Nhân ánh mắt xẹt qua: "Vậy thì gấp mười lần!" Cập nhật chương mới nhanh nhất trên TruyệnApp
Bạch Cẩm Sương suy nghĩ một chút, gật đầu đồng ý: "Được rồi!"
Hợp đồng nhanh chóng được hoàn tất, Bạch Cẩm Sương và Mặc Tu Nhân bắt đầu ký hợp đồng.
Sau khi ký hợp đồng, Mặc Tu Nhân đã chủ động nói với Bạch Cẩm Sương: "Vì chúng ta đã đạt được hợp tác nên sẽ có nhiều cơ hội gặp gỡ và thương lượng trong công việc hơn.
Thêm bạn bè nhau trên zalo trước nhé!"
Bạch Cẩm Sương: "..."
Mặc Tu Nhân nhướng mày: "Làm sao thế? Không muốn à?"
Bạch Cẩm Sương lập tức lắc đầu: "Không có! Thật ra là...tổng giám đốc Mặc luôn là người bận rộn, cho nên anh có thể trực tiếp nhờ trợ lý liên hệ với trợ lý của tôi để giải quyết"
Mặc Tu Nhân vẻ mặt bình tĩnh: "Phiền phức quá, tôi thích nói chuyện trực tiếp với người phụ trách dự án, sau khi xác nhận, tôi có thể bắt tay vào công việc trong thời gian ngắn nhất!"
Bạch Cẩm Sương: "...Vậy thì được thôi!"
"Quét mã QR!"
Bạch Cẩm Sương trong lòng có chút khó nói, cô phát hiện tổng giám đốc Mặc này, từ lần trước cùng Đàm Phi Vũ nói chuyện, thái độ của anh ta đối với cô dường như đã thay đổi và trở nên...có phần kỳ quái.
Không cần biết trong lòng Bạch Cẩm Sương nghĩ gì, trên thực tế, cô vẫn ngoan ngoãn như một chú mèo, lấy điện thoại di động ra, mở mã QR zalo, để cho Mặc Tu Nhân quét.
Mặc Tu Nhân mở máy quét mã QR: "Biệt hiệu white đấy chính là tôi! Là tôi, cô có thể đổi tên ở phần ghi chú, đề phòng cô quên mất!"
Mặc Tu Nhân nói xong, nhướng mắt liếc Bạch Cẩm Sương một cái: "Dù sao thì trí nhớ của cô cũng không tốt!"
Bạch Cẩm Sương: "..."
Cô ấy có trí nhớ kém khi nào chứ!
Tuy nhiên, cô vẫn ngoan ngoãn đổi ghi chú thành tên của Mặc Tu Nhân.
Trong trường hợp một ngày, tổng giám đốc Mặc đột nhiên thay đổi nhận xét.
Nếu không tìm được người, lại hỏi thêm một câu anh là ai.
Cô cảm thấy tính khí của tổng giám đốc Mặc có thể khiến
lập tức bóp chết cô mất.
Sau khi thay đổi ghi chú về tên,
Bạch Cẩm Sương trong tiềm thức nói: "Tổng giám đốc Mặc, sao anh lại muốn đặt tên là white!"
Mặc Tu Nhân nghe vậy, anh ta nhìn Bạch Cẩm Sương thật sâu, dưới đáy mắt anh hiện lên một tia dịu dàng sâu sắc: "Bởi vì vợ tôi tên