**********
Chương 667: Là một cái gai
Nước mắt của Mặc Tổ Nhiên liên tục chảy xuống: "Tu Nhân, chuyện của anh trai con, mẹ có thể không trách cô ta, nhưng mà, con muốn bố mẹ sau này phải đối mặt với cô ta như thế nào đây, chỉ cần nhìn thấy cô ta, mỗi ngày chúng ta đều nghĩ đến cái chết của anh trai con!” Mặc Tổ Nhiên trầm giọng: "Bố mẹ có thể lựa chọn không gặp cô ấy mà!”
Mặc Tổ Nhiên nhắm mắt lại và lau những giọt nước mắt: "Con thật sự cho rằng nó đơn giản như vậy sao? Sự thật là chúng ta đều biết cô ta đã trở về, hơn nữa, đã gặp con, con muốn chúng ta nhắm mắt làm ngơ như không có chuyện gì xảy ra, điều này thật không thể? Tu Nhân, bây giờ con là đứa con duy nhất của bố mẹ, nhưng con không được đi cùng với cô ta, cô ta mãi mãi là một cái gai trong lòng mẹ, con hiểu không?"
Mặc Tu Nhân vẻ mặt có chút khó xử: "Vậy mẹ muốn như thế nào mới bằng lòng nhổ cái gai này đây!” "Trừ khi anh trai con sống lại!" Mặc Tố Nhiên nhìn Mặc Tu Nhân.
Sắc mặt Mặc Tu Nhân thay đổi, anh cau mày dữ dội: "Mẹ, mẹ biết điều này không thể thành hiện thực mà!” Tần Hạo đứng thẳng lên nói: "Đủ rồi, đừng vì một người ngoài mà gây ra những mâu thuẫn không đáng có trong nhà!”
Tần Hạo nói xong, liền xoay người chuẩn bị lên lầu.
Mặc Tu Nhân nhìn bóng lưng của ông, lưng của bố anh dường như ngày càng cùng đi theo năm tháng.
Nếu như anh trai còn ở đây, bố của anh sẽ không thể nào trong năm năm ngắn ngủi, liền già nhanh như vậy.
Mặc Tu Nhân nhìn thái độ kiên quyết của bố mẹ, anh vốn định nói chuyện của Tần Minh Huyền, cuối cùng vẫn không nên nói thì hơn.
Nếu như nói cho họ biết sự tồn tại của thằng bé, bố mẹ anh nhất định sẽ không để thằng bé ở bên cạnh Bạch Cẩm Sương, đến lúc đó, tình hình chỉ sợ sẽ ngày càng tồi tệ hơn.
Tần Minh Huyền là sinh mệnh của Bạch Cẩm Sương, nếu để bố mẹ anh thật sự cướp đi thẳng bé, chỉ e là Bạch Cẩm Sương sẽ liều mạng với bọn họ.
Mặc Tu Nhân rũ mắt xuống, anh biết bố mẹ đã biết Bạch Cẩm Sương trở về Trà Giang rồi, thái độ chắc chắn sẽ không tốt, nhưng mà, anh không nghĩ tới mới lần đầu đã xảy ra chuyện không vui này.
Anh hiểu rất rõ bố mẹ và Bạch Cẩm Sương, xảy ra chuyện như vậy, không thể cứng rắn được mà chỉ có thể từ từ giải quyết.
Huống chi, Bạch Cẩm Sương còn chưa nhớ ra chuyện trước kia, Mặc Tu Nhân không thể để cho bố mẹ làm kích động đến cô ấy.
Nghĩ vậy, anh liền nhìn về phía Mặc Tố Nhiên: "Mẹ, con không quan tâm thái độ của mẹ đối với Cẩm Sương như thế nào, hiện tại cô ấy không nhớ được chuyện trước kia, nếu mẹ còn xuất hiện trước mặt cô ấy, làm kích động đến cô ấy, bác sĩ nói rằng tình huống của cô ấy rất dễ bị suy sụp tinh thần dẫn đến phát điên.
Coi như đến lúc đó, con có thể tha thứ cho mẹ nhưng dì Đỗ cũng không thể chấp nhận chuyện này, lúc trước bà ta đưa Cẩm Sương đi là vì không muốn xảy ra tình trạng này.
Con chỉ