Mặc dù Tần Quốc Cường rất tức giận vì những gì Tần Minh Lệ đã làm, nhưng hiện tại con trai anh ta vẫn ổn, anh ta cũng không muốn làm cho chuyện này trở nên quá gay gắt: “Vậy....vậy chú của em và những người khác thì tính sao?”
Anh ta vẫn nhớ đến bốn người họ đã khó khăn như thế nào để vượt ra ngoài.
Bọn họ căn bản không hiểu chuyện bên ngoài, đơn giản giống như là một con ruồi không đầu, anh ta cảm thấy ngay khi hai vợ chồng rời đi, vợ chồng Tần Quốc Phú nhất định sẽ bị đuổi ra khỏi khách sạn.
Tần Minh Xuân cho biết: “Bọn họ có con gái của bọn họ.
Tôi sẽ thông báo cho Tần Minh Lệ để cô ấy đến đón bố mẹ.
Nếu không, chả nhẽ để bọn họ đợi bị đuổi ra khỏi khách sạn.
Đừng có quan tâm đến chuyện của tôi nữa, tôi vẫn muốn nói câu này, nếu như anh vẫn muốn chăm sóc bọn họ, vậy hãy cắt đứt quan hệ với tôi trước đã!”
Nghe những lời này, Tần Quốc Cường hờ hững mở miệng, rốt cuộc lại không biết nói cái gì.
Liễu Tổ Liên kéo lấy ống tay áo của chồng và nói với đôi mắt đỏ hoe: “Anh đừng mềm lòng nữa.
Anh đây mà là anh cả à, gia đình của anh thật độc ác, con trai của em đã bị bọn họ làm hại thành cái hình dạng gì rồi, nếu như anh dám thiên vị, em sẽ không ở bên cạnh anh nữa!”
Tần Quốc Cường bĩu môi: “Quên đi, chúng tôi đều nghe lời cô là được chứ gì!”
Tần Minh Xuân rút trong ví ra ba triệu sáu trăm nghìn: “Hôm nay tôi còn có việc phải làm.
Với số tiền này, hai người có thể mua chút gì ăn tạm.
Ngày mai cứ gọi điện thoại đến tìm tôi là được!”
Tần Quốc Cường vội vàng từ chối: “Không cần đâu, anh dù có đưa tiền cho chúng tôi thì vẫn còn thiếu ba tỉ nữa!”
Tần Minh Xuân liếc anh ta một cái, lắc lắc đầu, xoay người rời đi cũng không lấy lại tiền.
Khi anh ta vừa bước ra ngoài, một bên đã gọi điện thoại cho nhân viên bất động sản, để đề phòng anh ta định mua nhà đứng tên mình, nói với hai vợ chồng bọn họ rằng anh ta cho hai vợ chồng bọn họ thuê để bọn họ yên tâm sinh sống.
Kết quả là anh ta vừa chuyển đến dãy số, liền nghe thấy tiếng Tân Quốc Cường nói: “Đúng vậy! Con trai, điện thoại của con có phải là gọi không thông không?”
Tần Minh Xuân dừng lại: “Tôi sẽ cho ông ra khỏi danh sách đen!”
Rốt cuộc, anh ta cũng đã bỏ đi mà không hề ngoái đầu lại!
Mặc Tu Nhân đến bệnh viện, xe vừa dừng lại, anh đã trực tiếp mở cửa xe ra, lao thẳng vào bệnh viện.
Triệu Văn Vương nghĩ đến những vết thương trên người của Mặc Tu Nhân, không khỏi chảy
mồ hôi thay cho anh ta, thành thật mà nói, Mặc Tu Nhận làm một hành động mạnh mẽ như vậy, anh ta cũng cảm thấy đau đớn thay.
Mặc Tu Nhân chạy đến cửa phòng cấp cứu, nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt của Lâm Kim Thư, với Tề Bạch Mai và Vân Thành Nam đang ngồi đợi cùng nhau.
Sắc