Sau khi lên lầu.
Hai anh em Tần Quốc Cường và Tần Quốc Phú đưa vợ của mình chia nhau ra mỗi người ở một phòng.
Tần Minh Xuân đưa Tần Quốc Cường và Liễu Đậu Đậu vào tận phòng, trên mặt không có chút biểu cảm nào, nói: “Bây giờ có chỗ ở rồi, hai người ai có thể nói cho con biết, tại sao mọi người lại đến Trà Giang, đến đây bằng cách nào?”.
Tần Minh Xuân sau khi đến được Trà Giang, gần đây ăn được, ngủ được, chỗ ở tốt, công việc cũng phát triển được rất tốt, cả người dường như cũng trở nên sáng sủa cao to hơn, khí chất của cậu cũng thay đổi, sớm đã không còn giống như lúc còn ở thôn Đại Loan nữa, mạnh mẽ hơn hai người kia nhiều.
Tần Quốc Cường nhìn thấy Tần Minh Xuân bây giờ, trong lòng có chút sợ hãi, nhưng đồng thời, ông ta cũng an ủi bản thân mình, tốt xấu gì nó cũng là con trai mình, ông ta sợ cái quái gì cơ chú.
Hắn ta thấp giọng nói: “Chúng ta đến đây để tìm con, tiền vé máy bay là do Minh Lệ mua đấy, cả một quãng đường này, chúng ta không hiểu không biết gì cả, ngồi xe ngồi máy bay, có thể đến đây tìm con, toàn là đi đến đâu hỏi đến đấy cả đấy!”.
Nghe đến đây, Tần Minh Xuân cũng đại khái hiểu được, bốn người bọn họ đến được Trà Giang quãng đường này đi không dễ.
Thế nhưng mà, Tần Minh Lệ bỏ tiền mua vé máy bay, chỉ sợ là cô ta không có tốt đẹp như vậy.
Cậu mở miệng hỏi: “Tiền vé máy bay là do Tần Minh Lệ cô ta tự mình bỏ ra thật sáo, không có đòi tiền hai người lại đấy chứ?”
Liễu Đậu Đậu nghe vậy vội vàng mở miệng: “Làm sao có thể như vậy chứ, bố con!.
bố con đã đưa cho bác con tới ba mươi triệu rồi mà, nghe nói là vé máy bay đắt tiền lắm! Thật đúng là mua vé máy bay khiến cho chúng ta đau lòng chết đi được!”
Tần Minh Xuân cạn lời chỉ có thể lắc đầu: “Vậy mọi người còn đến đây làm gì chứ?”
Tần Quốc Cường và Liễu Đậu Đậu đưa mắt nhìn nhau, không hé răng một tiếng nào.
Một lúc lâu sau, Liễu Đậu Đậu không thể chịu được ánh mắt như thế của Tần Minh Xuân, đến lúc này bà ta mới chịu nói ra sự thật, đem tất cả mọi chuyện kể lại tường tận cho Tần Vô Đoạn biết.
Thì ra, chuyện Tân Minh Xuân chặn hết số đến từ thôn Đại Loan khiến cho Tần Quốc Cường vô cùng hoảng hốt nóng nảy.
Bọn họ không thể liên lạc được với Tần Minh Xuân, thế là Tần Minh Lệ đã lợi dụng sơ hở.
Cô ta suốt ngày luyên thuyên, nào là nói Tần Minh Xuân sống ở Trà Giang tốt như thế nào, tốt đến sắp quên luôn cả bố mẹ mình rồi, sau đó, lại từng bước từng bước dùng lời nói để dẫn dụ bọn họ, cô ta nói cô ta có thể giúp mọi người đặt vé máy bay, để cho người lớn trong nhà đều bay đến đây, đến lúc đó, đợi bọn họ đến được thành phố Trà Giang rồi, Tần Minh Xuân cũng sẽ không thể nào cứ thể đuổi bọn họ đi được, về sau bọn họ đi tìm một việc làm ở thành phố Trà Giang, như thế cũng xem là có thể ở bên cạnh con trai rồi.
Hai vợ chồng Tần Quốc Cường nghe đến đây thì đã bị lay động rồi, dù sao thì, bọn họ cũng chỉ có duy nhất một thằng con trai.
Còn hai vợ chồng Tần Quốc Phú, cũng không biết là đã nghe Tần Minh Lệ nói gì rồi, cứ nhất định phải đi theo cùng, vừa nhìn đã biết muốn đi theo để chiếm một chút lợi ích gì rồi.
Nghe được mấy lời này, Tần Minh Xuân trong lòng đã hiểu rõ.
Xem