Bạch Cẩm Sương bị anh che miệng cũng vẫn không nhịn được cười.
Hơi nóng từ cô tỏa lên tay của Mặc Tu Nhân nóng rực, anh lập tức buông tay ra, thân thể cứng ngắc không thể tả.
Bạch Cẩm Sương cười nói: "Đi thôi, em dẫn anh đi.
Em vừa nói là lo lắng Bông Vải tức giận, với cả em không nói là đi cùng anh.
Anh đáng thương đến nỗi nói bản thân như vậy sao!"
Bạch Cẩm Sương không nói nốt lời còn lại, dù thấy anh đáng thương thì cũng vô dụng thôi, cô bắt đầu giả làm bọn cướp lạnh lùng, thật sự phục Mặc Tu Nhân, càng ngày càng ấu trĩ.
Tuy nhiên, sự ngọt ngào trong trái tim cô là điều không thể phủ nhận.
Miệng cô nói là không quan tâm, nhưng trong thâm tâm có thích sự kiên trì của Mặc Tu Nhân yêu cô và sự giản dị như một cậu bé lớn.
Bạch Cẩm Sương và Mặc Tu Nhân lên xe, cô liếc nhìn Mặc Tu Nhân cười một cái: "Vốn dĩ em vẫn muốn nói, nếu ngày hôm nay không qua được ngày Thất tịch, em sẽ quay lại bù đắp cho anh.
Còn nữa vài ngày nữa là sinh nhật của anh rồi.
Chúng ta sẽ có khoảng thời gian rất vui vẻ bên nhau, không ngờ "
Mặc Tu Nhân ngắt lời cô: " Ngày Thất tịch là ngày Thất tịch, và sinh nhật là sinh nhật, và anh đều không muốn bỏ lõ!"
Bạch Cẩm Sương cố chấp nở một nụ cười: "Kỳ thật em cũng không biết là, anh thích tổ chức các ngày lễ đến như vậy!"
Mặc Tu Nhân dừng lại một lúc liếc cô một cái: "Anh không muốn bỏ lỡ những dịp đó cùng em!"
Trái tim của Bạch Cẩm Sương khẽ thắt lại, một cảm giác ngọt ngào khó tả lan tỏa.
Mặc Tu Nhân đưa Bạch Cẩm Sương đi ăn trưa trước, tại nhà hàng sky garden cao nhất nước Z, có thể nhìn quanh thành phố 360 độ.
Trung tâm nhà hàng là khu vườn được cắt tỉa thường xuyên, hương thơm ngào ngạt.
Trong lúc ăn cơm với Bạch Cẩm Sương, Mặc Tu Nhân nói: "Không phải anh không muốn đưa Bông Vải theo, mà là ở đây có quá nhiều phần hoa, không thích hợp với thằng bé.
Sau khi trở về Trung Quốc, chúng ta sẽ dẫn thằng bé đi ăn ở nơi khác!"
Bạch Cẩm Sương không nói nên lời: "..Anh đúng là có tâm thật đó, hay là tự mình ngụy biện!"
Mặc Tu Nhân nhìn cô và cười khúc khích: "Cả hai!" Bạch Cẩm Sương: "
Cô biết điều đó!
Sau khi ăn xong, Mặc Tu Nhân gọi món tráng miệng, mặc dù Bạch Cẩm Sương không thích ăn đồ ngọt cho lắm, tuy nhiên, ngồi bên khung cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn hình chiếc nhẫn, cảm nhận được tấm kính đặc biệt ngăn cách bởi một lớp tia cực tím, ánh nắng ấm áp chiếu vào người, ngắm nhìn khung cảnh thành phố và chậm rãi nhâm nhi món tráng miệng, cảm giác thật tuyệt.
Mặc Tu Nhân đột nhiên làm ảo thuật làm xuất hiện một chiếc hộp, một chiếc vòng cổ bằng ngọc đen trắng, xuất hiện trước mặt Bạch Cẩm Sương.
Lời nói của Mặc Tu Nhân nhẹ nhàng: "Bé cưng, tặng cho em, ngày lễ tình nhân vui vẻ!"
Bạch Cẩm Sương là một nhà thiết kế trang sức, nhìn thoáng qua cũng có thể biết được món đồ trang sức đen trắng trước mặt là sự kết hợp của hai nhân vật.
Phong cách nghệ thuật đen và trắng có thể được kết hợp vô số lần trước khi nó có hình dạng đẹp như vậy.
Cô hơi ngạc nhiên: "Anh tự làm cái này à?"
Nụ cười trong mắt Mặc Tu Nhân càng sâu: "Em đoán được rồi à?" Bạch Cẩm Sương đưa tay ra, cầm lấy mặt dây chuyền, nhìn trang sức trong lòng bàn tay mình, trong lòng cảm động: "Em nhớ ra rồi!"
Ánh mắt của Mặc Tu Nhân hơi sâu: "Đúng vậy, Bạch Cẩm Sương, em còn có thể thấy tên của anh trên đó!"
Bạch Cẩm Sương nghiêm túc nhìn anh: "Em rất thích món quà này.
Anh chuẩn bị từ khi nào vậy?"
Mặc Tu Nhân chăm chú nhìn cô nói: "4 năm trước!" Bạch Cẩm Sương hơi giật mình, trong mắt hiện lên sự đau khổ,
Mặc Tu Nhân cười nhẹ: "Em đừng buồn quá.
Món quà trước đây anh không tặng được thì giờ đã được tặng rồi.
Em nên mừng cho anh.
Hãy đến trung tâm thương mại và mua gì đó cho Bông Vải nhé!"
Bạch Cẩm Sương gật đầu liên tục: "Được!"
Cô vừa định đứng dậy, nhưng Mặc Tu Nhân đã đi tới, đè vai cô ngồi xuống: "Vì em thích, anh sẽ đeo cho em trước!"
Bạch Cẩm Sương ngoan ngoãn ngồi trên ghế, đỏ mặt để cho Mặc Tu Nhân tự mình đeo vòng cổ cho cô.
Mặc Tu Nhân chưa bao giờ thấy Bạch Cẩm Sương ngoan ngoãn như vậy, cư xử tốt như vậy, đeo vòng cổ vào, không nhịn được nên vươn tay nhéo tại cô, Bạch Cẩm
Sương không khỏi hơi run lên.
Mặc Tu Nhân cúi người, tựa cắm vào vai cô, nhìn sợi dây chuyền mới của Bạch Cẩm Sương: "Trông nó rất đẹp!" Không biết anh đang nói về dây