**********
Chương 932: Manh mối
Ánh mắt Mặc Tu Nhân sáng lên, anh không ngờ cô gái nhỏ bé này lại nghĩ ra biện pháp giải quyết nhanh như vậy.
Anh khẽ xoa mặt Bạch Cẩm Sương, mỉm cười: "Kế hoạch của em hay lắm, em thông minh hơn rồi đấy!”
Mặc Tu Nhân vừa nói vừa xoa nhẹ mái tóc của Bạch Cẩm Sương.
Bạch Cẩm Sương tức giận trừng mắt nhìn anh: “Em vốn dĩ đã rất thông minh rồi đấy, được không hả?”
Mặc Tu Nhân mỉm cười rồi gật đầu: “Đúng, em rất thông minh.
Em mau dậy đi, anh xuống xem bữa sáng đã chuẩn bị ra sao rồi!”
Bạch Cẩm Sương gật đầu, cô không dám nói thêm với
Mặc Tu Nhân nữa, cô sợ anh nghĩ mình là sói định ăn thịt cô mất.
Bạch Cẩm Sương thu dọn xong xuôi, ăn sáng với Mặc
Tu Nhân rồi đích thân đưa Tần Minh Huyền đến nhà trẻ.
Do phải giải quyết việc của Tần Quốc Phú, Mặc Tu Nhân đi thẳng đến công ty luôn.
Bạch Cẩm Sương đưa Tần Minh Huyền đến cổng trường mẫu giáo, cô vừa định để cậu bé đi vào thì thấy hai phụ huynh ở bên cạnh đi tới, chủ động bắt chuyện với cô.
“Cô là mẹ của cháu Minh Huyền đúng không?” Bạch Cẩm Sương gật đầu: “Hai chị là?”
Một người trả lời lại: “Chúng tôi là mẹ của bạn cùng lớp cháu Tân Minh Huyền.
Chúng tôi nghe nói trước đây Lý Thành Văn ở trong lớp đã dạy hư những bạn học khác, tuổi còn nhỏ mà đã hợp lại tẩy chay Tần Minh Huyền.
Ngày hôm qua chúng tôi mới biết được chuyện này, trong lòng cảm thấy vô cùng áy náy.
Hôm nay gặp cô ở đây, tôi mới chủ động tiến đến nói với cô một lời xin lỗi.
Tôi thật lòng xin lỗi!”
Bạch Cẩm Sương nhìn thấy bộ dạng chân thành của hai phụ huynh, cô chỉ lắc đầu: "Không sao, không sao đâu.
Mọi chuyện đều đã qua cả rồi.
Hy vọng sau này các con sẽ có thể giúp đỡ nhau, hoà thuận với nhau là được rồi!”
Bạch Cẩm Sương tin rằng hầu hết các phụ huynh đều không biết những chuyện xảy ra ở trường.
Nếu như không phải hôm qua hiệu trưởng trường nói ra, thì sợ rằng bây giờ bọn họ cũng khôngbieets, con của mình ở trường bị xúi giục rồi tẩy chay các bạn học khác!
Nếu họ có thể tự mình đến xin lỗi thì Bạch Cẩm Sương cũng không cần phải bận tâm nữa.
Cô nói một vài câu với hai phụ huynh, đều liên quan đến việc nuôi dạy con cái, sau cùng cô nói mình phải đi làm nên mỉm cười chào tạm biệt họ.
Sau đó, Bạch Cẩm Sương đến trường quay, còn phía Mặc Tu Nhân đã đến công ty.
Anh trực tiếp bảo tbb liên hệ với Tần Quốc Phủ, mời ông ta đến công ty để nói chuyện rõ ràng.
Tần Quốc Phú cho rằng cuối cùng Mặc Tu Nhân cũng sẽ cúi đầu, nên ông ta nhanh chóng gọi điện thoại cho người xúi giục ông ta nói về chuyện này.
Ông ta nhận sự giao phó của đối phương, lúc này mới vội vã đến Tập đoàn Tần Thị.
Cùng lúc đó, khi Tần Quốc Phú liên lạc với người đứng sau ông ta, Triệu Văn Vương cuối cùng cũng lần theo manh mối, tra ra được người hiến kế cho Tần Quốc Phú.
Nghe được những gì Triệu Văn Vương nói, ánh mắt Mặc Tu Nhân loé lên: “Cậu nói là Thẩm Diệp Bách?”
Triệu Văn Vương gật đầu: “Đúng thế, chính là Thẩm Diệp Bách.
Tất cả chuyện này đều là trợ lý của Thẩm Diệp Bách liên lạc với Tần Quốc Phú.
Đồng thời trong khoảng thời gian này, ngoài trợ lý của Thẩm Diệp Bách, những người mà Tần Quốc Phú tiếp xúc không có khả năng có thể nghĩ cách cho ông ta!”
Mặc Tu Nhân chậm rãi đọc đi đọc lại cái tên Thẩm Diệp Bách: “Thẩm, Diệp, Bách...!Mặc Tu Nhân nói xong, anh mỉm cười đầy vẻ giễu cợt: “Ông ta vẫn luôn nhắm vào nhà họ Tần, thế nhưng ông ta lại không biết chuyện ở nhà ông ta cũng rất hỗn độn!”
Mặc Tu Nhân lạnh lùng, tức giận nói với Triệu Văn Vương: “Cậu trước tiên đi liên hệ với Tần Minh Xuân, bảo rằng lát nữa tôi sẽ đăng video lên mạng.
Tôi hy vọng nửa tiếng sau, anh ấy sẽ đăng video tuyên bố mình tự nguyện nhận bố mẹ!”
Triệu Văn Vương gật đầu: “Vâng, tôi sẽ đi làm ngay!”
Ánh mắt Mặc Tu Nhân chìm uống, anh nghĩ thầm, Tần Quốc Phú lại dám đấu với anhm vậy thì anh sẽ không cần thương xót ông ta nữa! Hôm nay anh sẽ cho Tần Quốc Phú biết thế nào gọi là tiếng xấu muôn đời!
Sau khi Tần Quốc Phú đến, theo lệnh của Mặc Tu Nhân, Triệu Văn Vương trực tiếp đưa ông ta lên phòng khách.
Tần Quốc Phú chưa đợi được bao lâu thì Mặc Tu Nhân đã đến.
Ông ta cho rằng những lời mình nói trong cuộc phỏng vấn đã ảnh hưởng lớn đến Tập đoàn Tần Thị, cuối cùng Mặc Tu Nhân cũng nhất định phải thoả hiệp với ông ta.
Thêm vào đó, ông ta vốn dĩ không nhận ra có chiếc máy giám sát nhỏ xíu, vì vậy, ông ta cực kỳ yên tâm khi nói chuyện với Mặc Tu Nhân.
Vừa nhìn thấy Mặc Tu Nhân, ông ta đã cười nói: “Mặc Tu Nhân, tôi đã biết rằng cậu sẽ đến mà.
Trước đây không phải là tôi