Mặc Tu Nhân hừ một tiếng nói: “Anh ta nói quá nhiều những lời vô ích!” Bạch Cẩm Sương dở khóc dở cười: “Anh ta chỉ là xin lỗi và quan tâm một chút thôi mà, lòng dạ anh hẹp hòi quá!”
Mặc Tu Nhân không nhịn được nắm chặt tay cô: “Anh chính là lòng dạ hẹp hòi như vậy đấy, không thể chịu được khi có người đàn ông khác tỏ vẻ nịnh hót ở trước mặt em!” Bạch Cẩm Sương bất đắc dĩ cười lắc lắc đầu, không biết nói cái gì mới tốt đây.
Cô thấy ánh mắt của Mặc Tu Nhân hơi trầm xuống, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Bạch Cẩm Sương kéo anh: “Đi thôi, anh đang thất thần cái gì vậy? Đang nghĩ gì đó?”
Mặc Tu Nhân nhìn Bạch Cẩm Sương một cái: “Không có gì, chính là cảm thấy...những lời mà anh chàng ship cơm nói, khiến anh hơi băn khoăn một chút!”
Bạch Cẩm Sương không nhịn được mở miệng: “Anh đang băn khoăn điều gì? Anh sẽ không bởi vì người ta chỉ nói quan tâm em một câu, liền muốn giải quyết anh ấy đi!”
Mặc Tu Nhân lắc lắc đầu: “Anh không ấu trĩ như vậy, anh chỉ là nghĩ, anh ta chỉ là nói ra một câu khá dễ nghe xong, đều có thể quan tâm đến chuyện em mang thai, về sau anh lại càng phải thêm phần cẩn thận, quan tâm thêm gấp bội mới được!”
Bạch Cẩm Sương vừa cảm động lại vừa bất đắc dĩ: “Anh đã làm rất tốt rồi, em chỉ thiếu chút nữa bị anh treo bên thắt lưng nữa thôi, anh cũng đừng nghĩ nhiều!” Mặc Tu Nhân nhìn cô một cái, không nhịn được xoa xoa mái tóc của cô: “Được rồi, anh không suy nghĩ nhiều nữa! Chúng ta đi ăn cơm đi! Cái đồ trang trí trên thắt lưng của anh!”
Bạch Cẩm Sương không nhịn được cười nhéo nhéo cánh tay anh một cái: “Đừng có nói hươu nói vượn!” Mặc Tu Nhân cong cong khỏe môi, không nói gì khác nữa.
Cùng lúc đó, shipper Now lên lầu ship đồ
Khi anh ta chỉ còn lại một xuất chưa kịp ship, anh ta nhìn thấy người mua là một người phụ nữ tên là Hứa Phồn Tinh.
Cái cô Hứa Phồn Tinh này hình như không có mối quan hệ tốt đẹp lắm cùng với những người khác ở trong văn phòng, không ai giúp cô ta ký nhận đồ ăn, chỉ là có một người nữ nhân viên nói với anh ta: “Hứa Phồn Tinh hình như ở bên chỗ cầu thang thoát hiểm, cậu qua bên kia tìm xem cô ấy có ở đó không!”
Shipper Now gật gật đầu, mang theo một phần đồ ăn cuối cùng, đi về phía cầu thang thoát hiểm.
Kết quả, anh ta vừa mở cửa cầu thang thoát hiểm ra, liền nghe thấy trên tầng truyền đến một âm thanh của phụ nữ.
“Thư kí Trương, sau khi cô hoàn thành xong chuyện này, tôi sẽ cho cô 600 triệu, cô suy nghĩ cẩn thận.
Cô là một thư kí có cấp bậc thấp nhất, mỗi ngày chỉ làm những việc vặt, bao lâu mới có thể kiếm được 600 triệu chứ, hơn nữa, cô chỉ cần đem hai viên thuốc này, bỏ vào trong nước uống của Bạch Cẩm Sương, những chuyện khác, cô chẳng phải làm gì cả, ai biết đồ uống có vấn đề và cô có liên quan đến nhau chứ? Dù sao đồ uống cũng không phải cô đưa vào, cô nói có đúng không?”
Cái người tên thư kí Trương kia, âm thanh có chút sợ hãi: “Nhỡ đâu...nhỡ đầu bị tổng giám đốc Mặc phát hiện thì phải làm sao?”
Người phụ nữ cười nhạo một tiếng: “Lá gan của cô sao lại nhỏ thế? Cô không nói, tôi không nói, ai có thể phát hiện ra được, chuyện này là tôi sai khiến cô làm.
Chỉ cần hai chúng ta tự hiểu, tự biết.
Không ai nói ra những chuyện này thì chỉ có trời biết đất biết tôi biết cô biết, sau khi cô làm xong thì lấy tiền của tôi, giả bộ không biết gì cả, không phải được rồi sao!”
Thư kí Trương vẫn có chút do dự.
Giọng nói của người phụ nữ lạnh xuống: “Thư kí Trương, cô đừng quên, đây cũng không phải là lần đầu tiên cô giúp tôi.
Cô nói...nếu mà để tổng giám đốc Mặc biết, trước đó cô đã nhận được lợi ích từ phía tôi, để tôi chiêu đãi một nhà ba người của Lý Thành Chí, sau lại là cô giúp tôi tìm người, tạo ra chuyện ngoài ý muốn, đâm chết
Nghe được những lời này, giọng nói của thư kí Trương lập tức kích động hơn nói: “Cô đừng nói nữa, tôi đồng ý với cô, tôi đồng ý với cô! Cô...cô đưa thuốc cho tôi, tôi đợi lát nữa vào phòng thư kí, liền...liền đem thuốc bỏ vào đồ uống của Bạch Cẩm Sương!”
Người phụ nữ cười cười: “Như vậy là đúng rồi mà, tôi đã chuẩn bị thêm mấy viên thuốc, nhớ rõ hãy để vào trong mấy bình liền, đặc biệt là cái chai trên bàn của Bạch Cẩm Sương, nhất định phải bỏ thuốc vào, biết chưa?”
Giọng nói của thư kí Trương hình như có chút hoảng sợ và day dứt: "Được, tôi đồng ý với cô! Cứ