Nhìn bộ dạng của Từ Lạc. Lộ Hà bất đắc dĩ thở dài. Cô nàng quay đầu tiếp tục dùng ánh mắt nhìn hết từng tên trai xinh ở bar.
Bartender rất nhanh đã mang sinh tố cho Từ Lạc. Cô nói cảm ơn rồi cầm ly sinh tố bưng lên miệng để uống. Ai mà biết Lộ Hà bất giác vội vàng nắm lấy cổ tay của cô, nói năng cũng bắt đầu lộn xộn, rõ ràng là đang bối rối. " Hắn, hắn, hắn, tới tới, tới đây rồi."
Từ Lạc nhíu mày, nghiêng đầu qua, " ai tới?"
" Thì là cái anh chàng cơ bụng sáu múi mà mình nói với cậu đó, hắn đang đi về phía mình kìa." Lộ Hà bối rối nói.
Từ Lạc xoay ghế một cái, định thần để nhìn lại, thì quả nhiên cô thấy một người đàn ông cư nhiên đang tiến về phía bọn họ.
Khoảng cách càng gần, cô ngày càng ngờ ngợ nhận ra người đàn ông kia. Khi chỉ còn cách bảy, tám bước chân, dưới ánh đèn cô đã nhìn rõ được tướng mạo của người đàn ông này.
Cô nhất thời quên cả thở.
Bà mẹ ơi, thế nào mà lại là Trần Phong.
Trần Phong đi tới trước mặt Từ Lạc rồi dừng lại, cười vô cùng ôn nhu. " Lạc Lạc, lại gặp mặt em ở đây?"
"Anh, anh....anh Phong."
Lộ Hà huých nhẹ tay Từ Lạc " Lạc Lạc, cậu quen anh ta sao?"
Từ Lạc gật đầu, "ừ, là anh Phong, tổng giám đốc Trần thị, anh ấy là bạn thời đại học của mình."
Lộ Hà nhìn người đàn ông đẹp trai trước mắt, nuốt ực nước miếng một cái, mẹ ôi sao lại đẹp thế chứ?
Đúng là trùng hợp, cô để ý tên soái ca từ lâu rồi, thật không ngờ, anh ta vậy mà lại là bạn cũ của Từ Lạc.
Trần Phong cầm lấy ly rượu wisky ban nãy của Từ Lạc không dùng, đụng hai cái vào chiếc ly trên tay Lộ Hà, " chào em, em là
bạn của Từ Lạc?"
Lộ Hà bình thường, tự tin kiêu kì bao nhiêu, rất chi là mê người, thế nhưng đến thời khắc quan trọng, thì trái tim không tự chủ mà run lên đập trật nhịp hoài.
Giây phút này, được soái ca như Trần Phong chủ động tiếp lời, cô nàng run lên như gà không lông trong thời tiết mùa đông, " chào anh, em là Lộ Hà, 1m65, cân nặng 55 kg, em còn FA, em đang tuyển bạn trai."
Nụ cười của Trần Phong chợt trở nên gượng gạo. " À không, ý tôi..không phải cái đó đâu.. tôi.."
Từ Lạc nhìn dáng vẻ Lộ Hà, cô thầm khinh bỉ, xem ra đây mới chính là kinh sợ đó nha.
Để hóa giải bầu không khí, cô cười cười với Trần Phong, " anh Phong, không ngờ anh cũng đến đây? Anh đến tìm bạn gái? Em không nghĩ đến...anh vậy mà còn..."
" Không nghĩ đến anh vẫn còn độc thân sao?" Trần Phong nhíu mày, " Anh bình thường không có thích tụ tập bạn bè, không đi chơi, chỗ này chỗ kia, thì gái đâu mà quen, nên anh vẫn còn FA đó."
"À..ra là vậy...vậy tốt rồi." Từ Lạc cười hì hì, liếc Lộ Hà bên cạnh một cái, nhìn xem, con nhỏ này nhãi cũng muốn rớt ra luôn rồi.
Cô vội huých vào tay Lộ Hà, " này, bắt chuyện với anh ấy đi, cậu bị ngu rồi à?"
Lộ Hà run rẩy, vội buông ly rượu xuống, " Anh...Phong, Lạc Lạc, tôi....em..không có cái ý kia.."
Từ Lạc sợ cô bạn mình lại nói sai, nên khoác vai Lộ Hà, nhìn Trần Phong tươi cười đáp, " Anh Phong, đây là Lộ Hà, bạn học cũ của em, cậu ấy còn trưa có trải đời nhiều, nên...hai người làm bạn với nhau nha."
Trần Phong lịch sự gật đầu, hướng về phía Lộ Hà, " rất hận hạnh được biết em, em làm nghề gì?"
Lộ Hà cúi đầu, " em chỉ kinh doanh quán ăn nhỏ thôi."
Trần Phong gật đầu ý đã biết, rồi lại quay sang Từ Lạc hỏi tiếp, " Lạc Lạc, em là hội viên của câu lạc bộ trong bar này."
"Không phải, không phải." Từ Lạc lắc đầu nói, " Lộ Hà mới là hội viên, cậu ấy thuận tiện nên mới dẫn em theo xem chút mà thôi."
" Vậy à ! " Trần Phong đưa tay nới lỏng cà vạt, ánh mắt mang theo ý cười mơ hồ rồi nói, " anh hôm nay cũng thuận đường ghé qua đây, Làm việc suốt cả một tháng không nghỉ ngơi đủ, nên giờ mệt mỏi."
" Anh Phong là người bận rộn, dù vậy nhưng vẫn phải chú ý cho bản thân chút. Từ Lạc lại tiếp lời.
"Ừ anh biết chứ, cảm ơn em nha Từ Lạc."
Trần Phong đáp lời. Vừa nói, vừa gật đầu với Từ Lạc. Rồi chợt liếc Lộ Hà một cái, sau đó lại ngồi về