Hất tay Diệp Thành ra. Cô liền muốn đi vào cửa.
Diệp Thành vẫn như cũ chặn ở cửa, trong tay hắn xách theo túi, " Lạc Lạc, anh muốn vào."
Từ Lạc không để ý đến hắn, cô muốn đóng cửa. Ai mà ngờ tên đầu chó da mặt dày Diệp Thành này giống như nghe không hiểu tiếng người, trực tiếp đi lên trước ôm ngang Từ Lạc lên, chân hướng ra sau đá cửa đóng lại.
Bụng Từ Lạc ngày một lớn, vì vậy lúc bị ôm ngang cả người ngay cả khom lưng cũng không được.
Toàn thân không dùng được lực, cô điên máu mà chửi thề một câu. Lần đầu tiên cô chửi thề.
Hai bàn tay cũng vì thế mà véo vào da thịt Diệp Thành. " Tiên sư nhà anh, Diệp Thành, anh bị thần kinh à, anh hôm nay uống lộn thuốc phải không? Sao anh cứ tới quấy rầy tôi hoài, đồ khốn kiếp thả tôi xuống."
Sắc mặt Diệp Thành hơi lạnh. Nhưng tay hắn vẫn là dịu dàng đặt Từ Lạc xuống sô pha.
Hắn không nói chuyện, trực tiếp đi tới cạnh bàn ăn, từ trong chiếc túi hắn mang đến lấy từng phần ra ngoài. Bên trong các hộp đều là thức ăn được chế biến rất cẩn thận.
Diệp Thành vẫy tay ra hiệu với Từ Lạc, hắn xắp hai cái bát, rồi nói, " lại đây ăn cơm."
Từ Lạc đang định chửi, " tôi ăn cơm cái em gái anh ấy..." Nhưng cô lại nuốt ngược câu nói vào bên trong vì mùi đồ ăn thơm phức.
Cá điêu hồng chưng tương bác Long nấu.
Đó là món ăn mà Từ Lạc thích nhất.
Cô nuốt ực ngụm nước miếng, nhưng lại siết chặt bàn tay, " tôi không ăn, anh hiện tại cút ngay cho tôi, đây là nhà tôi, nhà này không chào đón anh."
Diệp Thành một bộ im lặng vẫn không nói gì.
Từ Lạc nghiến răng chỉ tay ra cửa. " Anh cút mau, anh dư tinh lực tràn đầy thì tìm tiểu tình nhân của anh mà phát tiết, đừng có tới tìm tôi nữa. Hiểu chưa? Cút."
Diệp Thành buông đũa, cạch một tiếng. Thật sâu hắn nhìn Từ Lạc, " nhân lúc còn nóng, em mau ăn."
Đoạn hắn đứng dậy đi khỏi phòng, nhẹ nhàng khép cửa, ngay trước khi Từ Lạc thực sự nổi nóng.
Trở lại căn phòng cách vách, đồ đạc bên trong đã sắp xếp hoàn chỉnh. Dưới sự lãnh đạo của Hoàng Hiếu, toàn bộ đều dựa theo thưởng thức và yêu cầu cá nhân của hắn mà bố trí.
Tất cả đều là đồ gia dụng hạng sang. Rõ ràng ở đây vốn chỉ là một căn hộ bình thường hóa, nhưng căn phòng kia lại chứa toàn lắp đặt và bày biện vô cùng sang trọng và quý khí.
Hoàng Hiếu đứng một bên, cúi đầu, " Diệp tổng, ngàu xem đã ổn chưa?"
Diệp Thành đảo mắt nhìn khắp căn phòng một lượt, nhanh chóng hài lòng gật đầu. " Được."
" Boss...anh sau này, vẫn muốn ở đây sao?" Hoàng Hiếu có chút không tin, anh muốn hỏi để xác nhận lần cuối cùng.
Diệp Thành nhấn công tác điện, ánh sáng chiếu khắp căn phòng, hắn nhàn nhạt nói, " Ừ, sau này từ thứ hai đến thứ bảy, ngoại trừ đi làm, còn lại sẽ ở đây."
"Vâng,