Trở lại phòng bệnh, qua nửa đêm. Tầm hai giờ sáng.
Lương Minh Phương vốn tưởng Đặng Đình Phi còn phải một khoảng thời gian dài mới có thể tỉnh. Không nghĩ tới, thời gian chuyển đến phòng hồi sức cấp cứu chưa được mấy ngày, Đặng Đình Phi tại thời khắc đêm hôm khuya khoắt, mở hai mắt ra.
Người anh nhìn thấy đầu tiên chính là Lương Minh Phương, cô bạn gái của anh đang gục ngủ quên ở bên cạnh đầu giường bệnh của anh.
Đặng Đình Phi nuốt xuống một ngụm nước miếng, ở cổ họng khô rát tới phát đau. Anh đau lòng mà nhìn vào gò má Lương Minh Phương bởi vì ngủ úp sấp lộ ra, bất giác không nhịn được mà vươn cánh tay toàn lớp băng gạc màu trắng tới, ở trên đầu Minh Phương mà nhẹ nhàng sờ một cái.
Ai mà biết, cảm giác của Minh Phương vô cùng nhạy bén, mới bị đụng nhẹ thôi đã liền tỉnh. Cô vừa mở mắt, dụi dụi, nhìn thấy ông xã nhà mình đang đỏ mắt yếu ớt nhìn cô, nhất thời không dám tin, hai hốc mắt nóng lên, hai xoang mũi cũng chua xót.
Ba năm trước cô gặp Đặng Đình Phi, đầu tiên là cả hai rất xem thường nhau thì phải, sau đó lại như kỳ tích mà yêu nhau.
Rồi đến sau này, vì cản trở của Đặng gia, vì chuyện hôn ước của Đặng Đình Phi và Diệp Mộng, mà bọn họ cãi nhau lớn, chiến tranh lạnh cả một khoảng thời gian dài, tính đâu đã đường ai nấy đi. Nhưng cuối cùng cả anh và cô làm lành. Tất cả phong ba lại dùng trận tai nạn xe kia làm điểm cuối cùng...
Hiện tại, Đặng Đình Phi cũng tỉnh rồi.
Ngoài cửa sổ rõ ràng vẫn còn bóng đêm thâm trầm, nhưng trong tim Minh Phương bây giờ, ngay lúc này, lại thấu thấu triệt trời quang mây tạnh. Ánh sáng chiếu khắp tim cô ấm áp, sáng lạn như mặt trời ngày đông vậy.
Đặng Đình Phi kéo cổ họng khàn khàn, trầm thấp mà nói nhỏ với cô, " Phương Phương của anh, thật vất vả cho em rồi."
Lương Minh Phương trước giờ cao ngạo lạnh nhạt là vậy, ấy thế mà lúc này vừa nghe anh nói, cô liền rơi nước mắt. Cô cắn chặt môi, nước mắt lăn trên gò má, nhìn chăm chăm vào Đặng Đình Phi, trực tiếp lao vào ôm anh, một nụ hôn nóng bỏng diễn ra.
Nụ hôn kia xen lẫn thở dốc và nước mắt, vui sướng.
Đặng Đình Phi cắn yêu tai nhỏ của Lương Minh Phương, nói, " Phương Phương à, chuyện của Đặng Dũng đã qua rồi, Đặng gia anh đã làm chủ, sau này, em chính là vợ danh chính ngôn thuận của anh rồi, anh vĩnh viễn sẽ không để cho em chịu khổ đâu."
Lương Minh Phương ngẩng đầu nhìn Đặng Đình Phi ở khoảng cách gần, nghiêng mặt qua, cảm thụ hơi thở dốc hừng hực của anh, cô thều thào, " anh hứa rồi đấy, nếu dám làm trái lời, em liền cắt đứt với anh luôn đấy."
Đặng Đình Phi cười một tiếng, " ừ, anh đáp ứng em mà. Với lại, em cũng không quên lời hứa của em đó, 1000 lần yêu...."
Hốc mắt của Minh Phương nước mắt ào ạt dàn dụa, một bên vui sướng hạnh phúc gật đầu đáp ứng lời Đặng Đình Phi nói, một bên ấn chuông gọi vệ sĩ.
Lần này, từ nay trở đi, dù có nói gì, có thế nào thì cũng tuyệt đối không tách ra nữa.
Lương Minh Phương gắt gao mà ôm lấy Đặng Đình Phi, làm sao cũng không buông tay ra nữa. Bọn họ không có nhìn thấy chính là, lúc hai người ôm nhau ngọt ngào, đêm tối ngoài cửa sổ đã dần hừng sáng, từng tia ánh sáng đầu tiên của ngày mới đã chiếu xuyên thủng từng tầng mây.
Một khắc kia ánh sáng xuyên thủng tầng mây, trên nhân gian, chính là ánh sáng vạn trượng.
.....
Thật nhanh đã đến giao thừa. Ngày 15 tháng 1 năm nay chính là đêm giao thừa.
Bởi vì là tết âm lịch, lượng người trên phố hay trong các trung tâm cũng không nhiều. Có chút vắng vẻ. Các cửa hàng cũng đã đóng cửa, không buôn bán nữa. Duy chỉ có trung tâm siêu thị là kiên trì đến cuối ngày giao thừa, nơi bày bán rau vẫn còn trưng bày, nhưng cũng chỉ có lưa thưa vài người mua.
Lộ Hà đến nhà Từ Lạc từ sớm. Cả hai người đi chợ để mua đồ nấu bữa tối giao thừa. Lúc Từ Lạc và Lộ Hà đẩy xe vào bên trong siêu thị, có chút ngạc nhiên, bọn họ ngay cả một nhân viên phục vụ cũng không thấy bóng dáng.
Bất quá, như vậy cũng tốt, bọn họ ít ra cũng được từ từ mà đi dạo.
Từ Lạc vừa đi, vừa nói chuyện với Lộ Hà. " Đặng tổng mấy hôm trước tỉnh, chị Phương rất vui, gọi cho tớ mấy cuộc điện thoại."
"Ừ, hâm mộ ghê." Lộ Hà vừa đáp lời, tiện tay cầm một trái dưa chuột dài hơn một gang tay, hình dáng thẳng tắp, miệng liền khen, " đồ tốt này." Quay sang tiếp tục nói chuyện với Từ Lạc. " Mà bọn họ xem như lần này là đi qua khổ nạn rồi đi. Haizz, cuộc sống này á, cần phải cảm ơn thượng đế nha."
Từ Lạc tùy ý chọn mấy cái bánh bao, nói tiếp "hôm bữa á, chị Minh Phương và anh Đình Phi trở về Đặng gia một chuyến rồi. Cậu biết không, hôm đó chị Phương bao ngầu luôn, khí thế bức người, bên cạnh còn có ông xã đương nhiệm gia chủ của Đặng gia, dọa cho mấy người kia cúp đuôi lại hết luôn. Chị Phương một chiêu liền xác định địa vị đệ nhất phu nhân luôn."
Lộ Hà chép miệng, " ừ, bà bác sĩ Lương đó, trây bò ghê."
" Ừ, chị ấy vừa nói xong, anh Đình Phi lại dọa thêm mấy câu, Đặng gia coi như là ổn định lại, một câu cũng không dám ý kiến nữa, hai người họ cuối cùng cũng