Vợ Quân Nhân Đừng Xằng Bậy

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Diễn đàn » Truyện Ngôn Tình Đang Edit/Sáng Tác » Truyện Xuyên Không
Múi giờ = Giờ VN (UTC+7)


Vợ quân nhân đừng xằng bậy
[Xuyên không - Không gian] Vợ quân nhân đừng xằng bậy - Niên Tiểu Hoa

List truyện trùng sinh + xuyên không hoàn
Cách chuyển nhiều trang, tìm truyện, tìm chương, tắt quảng cáo...
Tạo đề tài mớiTrả lời đề tài  Trang 40/40  [ 120 bài ]  Chuyển đến trangTrang trước1 ... 36, 37, 38, 39, 40

In kết quả Đề tài trước | Bài chưa đọc đầu tiên | Đề tài tiếp theo

<caption>
Vợ quân nhân đừng xằng bậy - Niên Tiểu Hoa
</caption>
Có bài mới 01.08.2020, 15:43
Có bài mới Re: [Xuyên không - Không gian] Vợ quân nhân đừng xằng bậy - Niên Tiểu Hoa - Điểm: 29
00:00
00:00
Tốc độ đọc truyện: - 0.90x +
(Đóng góp ý kiến về player nghe đọc truyện)
Chương 151: Điều tra
Editor: demcodon
Nếu như mọi người không đến cửa hỏi rõ ràng, hạt giống hoài nghi này sẽ chỉ ở trong lòng mọc rễ nẩy mầm. Tương lai mặc kệ Sở Từ tốt đến mức nào bọn họ cũng chỉ sẽ cảm thấy người này nhìn ngang nhìn dọc đều giống tên ăn trộm.
Thôi Hương Như cũng biết đạo lý này. Bởi vậy vội vàng nói với Sở Từ: "A Từ, lúc trước chị hiểu lầm em lấy vòng tay. Nếu không phải em bắt được người thật sự lấy vòng tay kia đến bây giờ chỉ sợ chị còn nghĩ rằng em thật sự phạm vào sai lầm. Trước kia chị hoài nghi em một lần. Nhưng lần này chị tin tưởng em, em thẳng lưng nói rõ ràng là được. Chị không sợ bọn họ nhiều người."
"Sở Từ, cháu cũng đừng trách thím. Ngày hôm qua người nói nhìn thấy cháu là mấy đứa nhỏ. Hôm nay tụi nó cũng đều ở chỗ này, cháu cứ việc hỏi là được." Trương Quế Vân nghiêng đầu chỉ vào 5-6 đứa nhỏ bên cạnh nói.
Sở Từ theo hướng Trương Quế Vân chỉ nhìn đi qua. Đều là mấy đứa nhỏ 5-6 tuổi, bốn trai hai gái. Lúc này nhút nhát sợ sệt nhìn nàng. Sau khi chạm vào ánh mắt của nàng vội vàng núp phía sau ba mẹ mình.
"Sở Từ, mày trừng mắt bọn nó làm gì? Đừng dọa con nít!" Có người bao che cho con lập tức nổi giận nói.
Sở Từ cười nhạo hừ một tiếng: "Tôi bất quá là nhìn bọn nó một cái, ngài đã nói tôi làm sợ con nít. Dựa theo loại suy nghĩ này của ngài nếu tôi đi một vòng trước cửa nhà ngài, vậy có thể làm cho nhà mọi người đều dọn hết đi sao?"
"Chúng tao tìm mày đó là bởi vì nắm giữ được chứng cứ sự thật!" Người đàn ông kia nhất thời hơi bất mãn lập tức nói.
"Chứng cứ?" Sở Từ cười cười: "Nếu vào cửa lục soát vậy tôi cũng nên biết rõ ràng người đó chứ? Kêu mấy đứa nhỏ tiến lên đây, tôi cẩn thận hỏi một chút. Nếu điểm này cũng không làm được tội danh trong miệng mấy người tôi càng sẽ không cõng!"
Mấy người nhìn nhau. Nhưng nghĩ đến một con bé như Sở Từ cũng không đến mức ra tay với đứa nhỏ trước mặt mọi người. Bởi vậy kéo con lên phía trước, sáu đứa nhỏ xếp thành một hàng nhát gan sợ tới mức đều đỏ mắt. Dù sao Sở Từ chính là người độc ác xấu xa nổi tiếng nhất ở trong thôn bọn nó, cũng khó trách trong lòng bọn nó sợ hãi.
"Đừng sợ, chị chỉ hỏi mấy câu." Sở Từ cười tủm tỉm nói tiếp: "Biết nơi này là chỗ nào không?"
"Biết... từ đường..." Một đứa nhỏ nói.
"Đúng vậy, nơi này là từ đường. Trước kia từ đường chỉ dùng để thờ cúng tổ tiên và thần tiên. Cho nên mấy đứa nếu nói dối thần tiên khẳng định sẽ trách mấy đứa. Đến lúc đó mấy đứa không chừng sẽ không thấy được ba mẹ." Sở Từ không chút khách khí nói một câu. Giọng nàng vừa rơi xuống lập tức có người không vui. Nhưng Sở Từ ngẩng đầu quét mắt qua nói tiếp: "Tất nhiên, chị tin tưởng mấy đứa là bé ngoan chỉ biết nói sự thật. Nếu mấy đứa nếu nói sự thật thần

Click vào đây để xem tiếp nếu không thấy ảnh
Tìm kiếm với từ khoá:  
Được thanks       
            
Xem thông tin cá nhân
4 thành viên đã gởi lời cảm ơn đêmcôđơn về bài viết trên: Comay nguyenR.Quinnbungsi myocchú mèo của gió
   
Có bài mới Hôm qua, 15:48
Có bài mới Re: [Xuyên không - Không gian] Vợ quân nhân đừng xằng bậy - Niên Tiểu Hoa - Điểm: 32
00:00
00:00
Tốc độ đọc truyện: - 0.90x +
(Đóng góp ý kiến về player nghe đọc truyện)
Chương 153: Tôi có thể chứng minh
Editor: demcodon
Sự im lặng đột ngột kéo dài một lúc, mọi người mắt to trừng mắt nhỏ, không biết làm sao chấm dứt cuộc rối loạn này. Dù sao mặc dù nói hiểu lầm ý đứa nhỏ Đại Bảo này. Nhưng Sở Từ là người có tiền án, trong thôn này ngoài nàng còn có ai làm ăn trộm chứ?
"Sở Từ, cho dù Đại Bảo không tận mắt gặp mày cũng không có nghĩa là mày thật sự vô tội..." Trong đám người, dì Hoàng nói một câu.
Sở Từ nhìn bà một cái, khẽ hừ một tiếng: Thật sự là ở đâu cũng có bà phù thủy này.
"Dì Hoàng, con
gái dì dường như cũng có lịch sử ăn cắp mà nhỉ? Hơn nữa rất am hiểu vu oan hãm hại." Sở Từ cười mỉa một tiếng.
Dì Hoàng thay đổi sắc mặt: "Ngày hôm qua con gái của tao vẫn luôn ở bên bạn nó, mày đừng hất chén nước bẩn lên người nó!"
Sở Từ cũng chỉ thuận tiện nói một câu thôi. Nếu dì Hoàng đã mở miệng chỉ sợ nói chính là sự thật. Nếu không quay đầu lại người khác cẩn thận hỏi thì lòi. Bà cũng không ngu đến mức sẽ bại lộ bản thân.
"Lúc tôi đi trạm thu mua lửa ngoài ruộng mới bốc cháy không bao lâu. Cho nên trên đường cũng không gặp được nhiều người. Ngoài mấy đứa nhỏ này cũng chỉ nhìn thấy mấy người già ngồi ở cửa nhà nói chuyện phiếm. Lúc trở về thì sắc trời đã tối. Mặc dù là đi đường lớn, nhưng dù sao trời tối không có ai thấy cũng bình thường." Sở Từ nói.
"Vậy cũng chín là không có ai có thể chứng minh mày trong sạch?" Dì Hoàng vội vàng nói tiếp.
Sở Từ lạnh lùng nhìn chằm chằm bà, trong lòng nhất thời bắt đầu tính toán. Nhưng không đợi nàng nghĩ xong mở miệng thì trong đám người tách ra một con đường. Chỉ nhìn thấy Từ Vân Liệt đi tới, trực tiếp nhìn mọi người nói: "Tôi có thể chứng minh."
"Từ Đại?" Dì Hoàng sợ hãi.
Những người khác cũng đều sững sờ ngay tại chỗ, còn Trương Hồng Hoa trong nháy mắt nóng nảy lên: "Thằng cả à, con xem náo nhiệt cái gì!"
"Mặc dù tôi không nghe thấy, nhưng những lời mọi người vừa mới nói em trai của tôi đã viết xuống giấy. Vốn dĩ chuyện này tôi không nên ra mặt, nhưng tôi cũng không thể trơ mắt nhìn mọi người oan uổng Sở Từ." Từ Vân Liệt dừng một chút mở miệng nói tiếp: "Tối hôm qua tôi ở gần đó đến nửa đêm mới về nhà. Thời gian Sở Từ qua lại trạm thu mua không đến một tiếng. Trong khoảng thời gian ngắn căn bản không có khả năng đi trộm đồ. Lúc cô từ trạm thu mua trở về cũng không có ra ngoài nữa, hai chị em bọn họ dựa vào ngọn đèn ở trong sân làm việc đến nửa đêm."
Mọi người hơi ngây người, hiển nhiên không nghĩ tới Từ Vân Liệt sẽ nói chuyện giúp Sở Từ. Dù sao chuyện giữa nhà họ Từ và Sở Từ cũng ầm ĩ rắc rối. Theo lý thuyết, giữa bọn họ hẳn là nhìn nhau như kẻ thù. Nhưng tại sao nó lại khác nhau?
"Mày là cố ý nói chuyện giúp nó chứ gì? Chúng tao mới không tin đâu. Hơn nửa đêm mày không trở về nhà còn ở gần từ đường làm gì? Mày từ đâu có tật xấu này vậy?" Dì Hoàng nhất thời trợn mắt xem thường, không chút khách khí đánh trả.
Sở Từ chết tiệt, bà cũng không tin lần này còn không đuổi nó đi!
Đừng nói là dì Hoàng không tin, chính là bản thân Sở Từ cũng cảm thấy hiện tại Từ Vân Liệt là đặc biệt giúp nàng, cũng không cảm thấy hắn đang nói sự thật.
Sắc mặt Từ Nhị đỏ bừng sắc, dưới sự chú ý của mọi người viết xuống từng câu từng chữ lời dì Hoàng mới vừa nói. Sau khi Từ Vân Liệt xem qua sắc mặt không thay đổi nói thẳng: "Mấy ngày nay tôi về nhà, ngoại trừ tối ngày hôm qua ngủ chung với thằng hai ở nhà họ Từ.





trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện