Loại trận pháp này với người có được thiên phú thiên nhãn, thiên nhĩ như Nhiếp Vân mà nói không có tác dụng gì, hắn nói phiền toái, còn không bằng trực tiếp ngồi bên cạnh, khi cần thiết có thể dò xét chung quanh.
Cửu U các mang thức ăn lên tốc độ cực nhanh, chỉ chốc lát đã dọn đầy cả bàn.
- Ba vị khách quan, đây là rượu và thức ăn ngon nhất của quán chúng ta, ngươi xem đĩa này chính là Yêu Thần Linh Quả sinh trưởng sâu trong hư không, trăm năm kết quả một lần, vô cùng quý trọng, Băng Hàn Tri Ngư này sinh trưởng băng hàn chi địa tầng thứ tám, cường giả Nạp Hư Cảnh tiến vào trong đó sẽ bị đông cứng, là người quen cũ của Cửu U Các bắt tới, phần gan Thiên Tâm Long lấy được trên người Thiên Tâm Yêu Long, Thiên Tâm Yêu Long không thuộc Long tộc chính tông nhưng có huyết mạch Long tộc mỏng manh, gan của nó là vật đại bổ...
Mỗi khi đặt một món xuống, tửu bảo Yêu Hồ tộc lại giới thiệu kỹ càng, tuy chỉ có hơn mười món nhưng vô cùng trân quý, những người khác nhìn tâấy và nghe thấy đều động tâm.
Từ đồ ăn đã biết rõ yêu nhân còn ăn uống xa xỉ hơn nhân loại.
- Đây là rượu ngon nhất của quán rượu chúng ta, Vân Xà tửu, thỉnh chậm rãi nhấm nháp, rượu và thức ăn tổng cộng một trăm hai mươi viên linh thạch tuyệt phẩm!
Sau khi giới thiệu thức ăn xong, tửu bảo buông một bình rượu ngon xuống, vừa cười vừa nói.
- Một trăm hai mươi viên linh thạch tuyệt phẩm? Không đắt!
Nhiếp Vân cố ý giả ra bộ dạng tài đại khí thô, tiện tay ném ra một trăm hai mươi viên linh thạch tuyệt phẩm.
- Mời khách quan chậm rãi hưởng dụng!
Thấy ba người cũng không chê rượu và thức ăn đắt, tửu bảo biết rõ gặp được hào khách, lúc này cười cười.
- Vân Xà tửu, một trăm hai mươi viên linh thạch tuyệt phẩm, đúng là không đắt, ta thấy vò rượu này đáng giá này.
Không để ý tới tửu bảo, lão tửu quỷ đổ rượu trong vò ra, hắn ngửi một hơi sau đó si mê nói ra.
Nhìn thấy bộ dạng của hán, Nhiếp Vân và Thiên Huyễn đều mỉm cười.
Không hổ là tửu quỷ, loại hảo tửu này không phải người bình thường có thể thưởng thức, bọn họ không nói ra nhưng Vân Xà tửu thật sự là mỹ vị hiếm thấy.
Nhân tộc am hiểu nhất cất rượu là Kỵ Tửu Nhân gia, Yêu Thú Tộc am hiểu cất rượu là là Hầu Nhi tộc, mà yêu nhân am hiểu cất rượu nhất chính là Vân Xà nhất tộc.
Vân Xà nhất tộc cũng không phải loài rắn, mà là yêu nhân am hiểu bắt thuần dưỡng một loại tên là Thôn Vân Thổ Vụ Vân Xà, dùng máu của loại rắn này cất rượu, uống vào làm người ta có cảm giác nhiệt huyết sôi trào, so với Kỵ Tửu Nhân gia cất Tuyết Quả tửu cũng không kém mảy may.
Nhiếp Vân, Thiên Huyễn đều là người thích rượu như mạng, lúc này nghe thấy mùi thơm liền tán thưởng, cũng đổ chén lớn ra uống.
Tuy uống rượu nhưng ba người biết mục đích tới đây, sẽ không làm lỡ việc.
- Hiện tại chúng ta tiến vào thành Thánh Hoàng, Thiên Huyễn, ngươi có kế hoạch gì chưa?
Rượu qua ba tuần, Nhiếp Vân thấy mọi người đều giải nghiện rượu, lặng lẽ truyền âm.
Thực lực của hắn cao cường, lại có thiên phú tiên âm sư, cho dù tửu bảo Yêu Hồ tộc đứng cách đó không xa cũng không phát hiện ra.
- Kế hoạch? Tạm thời không có, kỳ thật dễ tiến vào thành Thánh Hoàng, muốn vào Thánh Hoàng Cung khó, mục đích của chúng ta là tiến vào Thánh Hoàng Cung!
Thiên Huyễn bưng bát rượu, hắn nói trong lòng.
- Thánh Hoàng Cung? Đó là cái gì?
Nhiếp Vân sững sờ.
Thánh Hoàng Cung, chẳng lẽ là nơi Thiên Yêu Thánh Hoàng ở lại, cũng không ở thành Thánh Hoàng?
- Thánh Hoàng Cung là nơi Thiên Yêu Thánh Hoàng ở lại, nó nằm ở trung tâm thành Thánh Hoàng, nếu như chưởng giáo ấn thật trong tay hắn thì nó phải nằm ở nơi này.
Thiên Huyễn giải thích.
- Thánh Hoàng Cung, nghe là biết cung điện, chúng ta có được thiên phú địa hành sư, ẩn nấp sư, thiên phú ngụy trang sư, trà
trộn vào trong đó cũng không khó a!
Thấy sắc mặt hắn trầm thấp, Nhiếp Vân hỏi.
Có được thiên phú địa hành sư, ẩn nấp sư, ngụy trang sư, muốn nói địa phương nào vào không được thì hắn không tin.
Lại nói Thiên Huyễn là tổ tông trộm cắp, cho dù Thánh Hoàng Cung có rất nhiều đại trận cũng không thể làm khó bọn họ.
- ngươi có chỗ không biết, Thánh Hoàng Cung cũng giống như Thiên Ngoại Thiên, là không gian độc lập mà không phải một cung điện, không gian này do Thiên Yêu Thánh Hoàng khống chế, một khi có người ngoài tiến vào có thể bị phát giác, không phải đơn giản như tưởng tượng đâu.
Thiên Huyễn lắc đầu nói
- Lần trước lúc đánh cắp Kiếm Thần Chi Kiếm, ta đã từng thử qua, vừa xông vào đã bị phát hiện, nếu không phải ta sớm cảnh giác chỉ sợ đã chết rồi.
- Ngươi cũng bị phát hiện, như vậy...
Nghe được Thánh Hoàng Cung lại là không gian độc lập, ngay cả Thiên Huyễn cũng không thể lặng lẽ têến vào, Nhiếp Vân nhíu mày.
Thực lực Thiên Huyễn tiềm hành còn mạnh hơn cả mình, hắn còn không thể nào vào được, muốn trà trộn vào trong đó không dễ dàng.
- Ngươi không thể lẻn vào, làm sao mang Kiếm Thần Chi Kiếm ra khỏi nơi đó?
Qua một hồi, Nhiếp Vân hỏi.
- Muốn đi vào Thánh Hoàng Cung mà không bị phát hiện, phải có được Thánh Hoàng Phuc Lục do Thánh Hoàng tự mình ban cho, chỉ có điều... Vật này là vật dùng một lần, lần trước ta dưới cơ duyên xảo hợp đạt được một tấm mới trà trộn vào và mang Kiếm Thần Chi Kiếm ra ngoài, chúng ta đi nơi nào tìm?
Thiên Huyễn xoa xoa lông mày, dường như hắn không nghĩ ra biện pháp tốt.
- Như vậy dò xét một chút, xem có người nào đó có thể thường xuyên ra ào Thánh Hoàng Cung, sau đó luyện chế hắn thành khôi lỗi lại mang chúng ta đi vào!
Suy nghĩ một hồi Nhiếp Vân truyền âm.
Nếu như Thánh Hoàng Cung thật sự giống như Thiên Huyễn nói, phòng ngự sâm nghiêm như vậy, phải có được Thánh Hoàng Phù Lục mới có thể đi vào, hiện tại cũng chỉ có biện pháp này mà thôi.
- Ngàn vạn không nên lộn xộn, mười tám Yêu Hoàng của hắn bị bắt, chỉ sợ Thiên Yêu Thánh Hoàng đã sớm phòng ngự chúng ta, lúc này mới có động tĩnh, nhất định sẽ làm người ta lâm vào phiền toái...
Lão tửu quỷ vẫn không nói chuyện đã ngưng trọng lên tiếng.
Tuy hắn bất cần đời, ưa thích uống rượu nhưng cũng biết hiện tại không phải là thời điểm uống say.
- Ân, đừng nói chuyện, các ngươi nghe...
Ba người đang lo làm sao đạt được Thánh Hoàng Phù Lục, đột nhiên Nhiếp Vân bảo lão tửu quỷ im lặng, hắn lắng tai nghe.
Hai người Thiên Huyễn nhìn thấy bộ dạng của hắn như vậy cũng tập trung lực chú ý lắng nghe chung quanh, quả nhiên bọn họ nghe được có người nói chuyện.
Nói chuyện là hai yêu nhân cách đó không xa, vừa ăn uống vừa nói chuyện với nhau.