Vô Tận Đan Điền

Thần thâu thiên nhãn chi khí (1)


trước sau

- Đây là ngụy trang chi khí, phong ấn trong cơ thể của ngươi, mỗi cách một giờ vận chuyển một đạo, ngụy trang thành bộ dạng của ta hiện tại.

Hắn đánh ra mười đạo ngụy trang chi khí vào trong người của Cửu U Các chủ, linh hồn rung động sau đó phân phó đối phương.

Lúc này Cửu U Các chủ đã hoàn toàn bị hắn đầu độc, hoàn toàn dựa theo hắn phân phó làm việc, nghe nói như thế không chút do dự gật đầu ngồi tại chỗ, ngụy trang chi khí bao phủ liền bêến thành bộ dạng thanh diện yêu nhân của Nhiếp Vân hiện tại.

- Đi!

Thấy tất cả đã chuẩn bị thỏa đáng, thân thể biến mất, hắn vận chuyển địa hình chi khí, thân thể Nhiếp Vân chậm rãi chui vào mặt đất, vận chuyển thiên nhãn nhìn phía trước.

Trơớc kia Nhiếp Vân cẩn thận nghiên cứu qua địa đồ của Cửu U Các chủ chuẩn bị, hắn cũng dò xét xong vị trí địa lý của Thánh Hoàng Cung, hắn lập tức nhắm tới hướng mình âần tới.

Không thể không nói địa đồ Cửu U Các chủ chuẩn bị xác thực phi thường tinh tế, tuy có vài chi tiết có sai lệch với Thánh Hoàng Cung nhưng bố cục tổng thể và đại trận thì không sai lệch chút nào.

- Ân, không đúng, dựa theo địa đồ của Cửu U Các chủ có lẽ phải có tàng bảo khố của Thiên Yêu Thánh Hoàng, tại sao không có gì?

Đi một hồi, vượt qua không biết bao nhiêu đại trận rậm rạp chằng chịt, đột nhiên Nhiếp Vân dừng lại.

Dựa theo địa đồ Cửu U Các chủ vẽ, nơi này hẳn là tàng bảo khố của Thiên Yêu Thánh Hoàng, hêện tại thiên nhẫn đã mở hình thái thứ ba, có thể nhìn thấu không gian thời gian, cũng không phát hiện dấu vết nào lưu lại, hắn cũng có chút hoài nghi.

Dù sao địa đồ Cửu U Các chủ chỉ thông qua thu mua tìm hiểu đạt được, cũng không phải bản vẽ chân chính, người biết phương vị tàng bỏa khố không nhiều, mỗi một người đều là tâm phúc chân chính của Thánh Hoàng, không biết vị trí chính xác cũng rất bình thường.

- Thiên Huyễn, hiện tại ta đã ở trong Thánh Hoàng Cung của Thiên Yêu Thánh Hoàng, không cách nào tìm được vị trí cụ thể của tàng bảo khố, ngươi có cách nào hay không!

Sau khi đi dưới đất một hồi, Nhiếp Vân không tìm được vị trí tàng bảo khố, hắn âm thầm truyền âm với Thiên Huyễn.

Thiên Huyễn và lão tửu quỷ đang ở trong Tử Hoa trong động phủ, truyền âm với bọn họ vô cùng đơn giản.

- Đã đến Thánh Hoàng Cung? Chờ một chút, cho ta một đạo thiên nhãn chi khí!

Đôi mắt Thiên Huyễn sáng ngời.

Tinh thần Nhiếp Vân hơi động, một đạo thiên nhãn chi khí chui vào trong Tử Hoa động phủ, tiến vào trong cơ thể hắn.

- Ta tìm một chút... Ân, tìm được, phía bên trái đi một trăm hai mươi bước, đi về phía trơớc bảy mươi bước.

Qua một hồi Thiên Huyễn phát hiện cái gì đó và truyền âm.

- Tìm được? Ngươi làm sao tìm được?

Nhiếp Vân có chút khó hiểu.

Vừa rồi vận chuyển thiên phú thiên nhãn tìm cả buổi nhưng không tìm thấy, tại sao Thiên Huyễn chỉ lấy được một đạo thiên nhãn chi khí lại ở cách Tử Hoa động phủ lại tìm ra? Tại sao đơn giản như vậy?

- Ta cũng không biết, khả năng có quan hệ với thiên phú thần thâu, thiên nhãn phối hợp thiên phú thần thâu, chỉ cần là nơi có bảo tàng sẽ không thể đào thoát.

Thiên Huyễn cười nói.

- Thần thâu phối hợp thiên nhãn?

Nhiếp Vân hiểu được.

Trơớc kia hắn vẫn nghiên cứu đan điền, có thể âận dụng chính thức là Thiên Huyễn.

Thiên phú thần thâu có thể thông qua bảo quan “Nhìn thấy” bảo tàng chỗ, thiên nhãn có thể nhìn thấu tât cả âấm chế, phong ấn, đồ vật ẩn hình, nếu cả hai phối hợp với nhau có lẽ sẽ có hiệu quả không tưởng tượng nổi.

- Ta cũng thử xem!

Thiên phú thần thâu và thiên phú thiên nhãn đồng thời vận chuyển, tinh thần tập trung cao độ nhìn về hướng Thiên Huyễn vừa nói, lúc này vẫn rỗng tếch không nhìn thấy cái gì cả.

- Nhất định có thể nhìn thấy cái gì đó, dung hợp, nhất định là dung hợp, thiên nhãn, thần thâu dung hợp!

Trong nội tâm nhớ tới thiên
phú võ đạo dung hợp với thiên phú thiên nhãn, hắn nhớ lại cảnh tượng lúc đó cho nên trong nội tâm sinh ra cảm giác kỳ diệu.

Vù vù!

Nương theo ý cảnh vận chuyển, thế giới trống rỗng trơớc mắt Nhiếp Vân đã bắt đầu phát sinh biến hóa, một điểm bảo quang xuất hiện, ngay sau đó càng lúc càng lớn, vô số hào quang hội tụ dần âần hình thành cánh cửa thật lớn.

Cánh cửa này giấu trong tiếp điểm thời không, phi thường thần bí, nếu như không biết địa điểm, cho dù dùng dùng tinh thần quan sát cũng không phát hiện ra.

- Thành công?

Nội tâm Nhiếp Vân chấn động, hắn khôi phục ý cảnh đặc thù, vội vàng quan sát trong cơ thể.

Chỉ thấy thần thâu chi khí và thiên nhãn chi khí lúc này chậm rãi dung hợp với nhau hình thành thần thâu thiên nhãn chi khí đặc thù và chạy trong người.

Mà thần thâu đan điền cũng chẳng biết lúc nào lại tới gần thiên nhãn đan điền và không ngừng xoay tròn.

Trước kia thiên nhãn đan điền và võ đạo đan điền xoay tròn với nhau giống như tinh, lúc này thần thâu đan điền cũng không quấy nhiễu, dường như no biến thành vệ tinh của thiên nhãn đan điền, giao hòa cùng một chỗ và sinh ra thần thâu thiên nhãn chi khí.

- Xem bộ dạng này chính là võ đạo thiên nhãn thần thâu chi khí...

Xem một hồi phát hiện thần thâu đan điền chỉ dung hợp với thiên nhãn đan điền, cũng không phải dung hợp với võ đạo đan điền, Nhiếp Vân biết rõ không cách nào hình thành ba đan điền dung hợp lẫn nhau cho nên lắc đầu không nghĩ nữa.

Có loại bắt đầu này, võ đạo đan điền lại dung hợp với thần thâu sẽ đơn giản không ít, chỉ cần cân nhắt liên tục, nhất định có thể tìm được bí quyết dung hợp ba loại đan điền với nhau, từ đó dung hợp cùng một chỗ.

- Đi!

Thần thâu, thiên nhãn dung hợp, Nhiếp Vân càng nhìn rõ tàng bảo khố, cũng không có ý định nghiên cứu tiếp, hắn dọc theo hướng tàng bảo khố và tiến lên thật nhanh.

Qua vài giây sau đã vượt qua mấy trăm đạo trận pháp phong ấn, cũng đi tới trước cánh cửa.

Cánh cửa cao mấy trượng, mặt ngoài khắc rất nhiều mật vân đặc thù giống như tới từ u minh, lại là văn tự của U Minh nhất tộc, dùng thiên nhĩ sư nghe một hồi, Nhiếp Vân biết rõ đây là phù văn đặc thù, có thể giấu tàng bảo khố không bị linh hồn phát hiện, hắn không hề nghiên cứu, hắn đang nghĩ biện pháp tiến vào bên trong nhưng không bị phát hiện.

- Đúng rồi, Cửu U Các chủ có được phương pháp tiến vào trong đó, đây không có sai lầm gì!

Trong nội tâm khẽ động, nhớ tới Cửu U Các chủ lưu lại địa đồ, hắn lấy ra xem, lúc này ngón tay liên tục kết xuất mấy trăm thủ ấn.

Cửu U Các chủ là người Cửu U Yêu tộc, hắn hiểu rõ về U Minh hoàng tộc, có

khả năng hắn không biết tàng bảo khố giấu ở đâu nhưng chắc chắn có nghiên cứu thấu triệt phương pháp tiến vào bảo khố, dùng phương pháp của hắn hoàn toàn có thể thần không biết quỷ không hay tiến vào trong cánh cửa.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện