Cửu Chuyển Niết Bàn công, mỗi một lần niết bàn cũng giống như đại chiến, phải tích lũy vô cùng hùng hậu mới dám khởi động, hiện tại trong bất tri bất giác đã thành công, việc này làm hắn không dám tin tưởng.
- Gia hỏa muốn phụ thể đoạt xá ta lúc trước đi đâu rồi?
Đột nhiên Nhiếp Vân nhớ tới gia hỏa phụ thể bản thân mình, tinh thần vận chuyển một vòng, lúc này hắn nhìn sang khuyên tai ngọc Đạm Đài Lăng Nguyệt lúc gần đi giao cho hắn.
Chỉ thấy thân ảnh một trung niên đang bị vây khốn trong đó, trên mặt mang theo hoảng sợ.
Từ biểu lộ của trung niên nhân và lực lượng nhộn nhạo của hắn, Nhiếp Vân đã biết rõ chính là gia hỏa tới từ Linh giới muốn đoạt xá bản thân mình.
- Cám ơn ngươi, Nguyệt Nhi!
Tuy Nhiếp Vân không biết lúc trước xảy ra chuyện gì nhưng cũng biế, nhất định là khuyên tai ngọc này cứu mạng mình một lần.
Có thể giam cầm linh hồn đại nhân vật Linh giới hàng lâm, nói rõ uy lực của khuyên tai ngọc này lợi hại, chỉ sợ Đạm Đài Lăng Nguyệt thật sự là Linh giới.
- Ân? Linh hồn của ta?
Biết rõ bây giờ không phải thời điểm nghiên cứu cái này, cũng không phải thời điểm cảm kích, linh hồn của Nhiếp Vân lại vận chuyển một vòng, lúc này mới phát hiện lực lượng linh hồn của mình có cải biến.
- Linh hồn của ta vượt qua Thiên cấp Đại viên mãn?
Nhiếp Vân ngây ngốc.
Nếu như nói linh hồn 999 thê độ là dòng suối, linh hồn bây giờ tuyệt đối là biển cả, cả hai căn bản không thể so sánh.
Linh hồn chấn động nhẹ, dường như muốn đâm thủng cả không gian, cũng chấn vỡ thời không loạn lưu.
Loại cảm giác này thật sự quá cường đại, cho dù không cần đo đạc thời không loạn lưu, Nhiếp Vân cũng biết lực lượng linh hồn của mình hiện tại khẳng định vượt qua Thiên cấp đại viên mãn.
Kỳ thật Nhiếp Vân không biết linh hồn có thể đột phá là nhờ vào vận khí bản thân.
Minh Giang phụ thể bị khuyên tai ngọc thôn phệ, bởi vì linh hồn cũng không bị diệt cho nên năng lượng phụ thể không ngừng lại, năng lượng bổ sung quá nhiều tự nhiên dẫn động Linh Tê Luyện Thể Quyết niết bàn lần thứ năm.
Sau khi niết bàn cấp bậc thân thể biến hóa, linh hồn bình thường sẽ không tấn cấp, lại nói linh hồn của Nhiếp Vân đã đạt tới Thiên cấp Đại viên mãn đỉnh phong, cũng không thể đột phá lần nữa.
Nhưng trùng hợp là trên người Nhiếp Vân vừa vặn có được Tụ Hồn Linh Châu đạt được từ Di Thần Tông, trong đó ẩn chứa lực lượng linh hồn tinh khiết nhất, hắn khi đó vận chuyển pháp quyết vô danh đối kháng làm linh hồn Minh Giang phi thường suy yếu, linh hồn trong Tụ Hồn Linh Châu được bổ sung ngay lập tức.
Tụ Hồn Linh Châu là Thiên Yêu Thánh Hoàng đồ sát người của một vực sưu tập linh hồn, đủ thấy trong đó chứa bao nhiêu hồn lực, lúc này bị hắn hấp thu sạch sẽ, đột phá Thiên cấp Đại viên mãn cũng là tất nhiên.
Nếu như không có Tụ Hồn Linh Châu, niết bàn lần thứ năm cũng thành công nhưng muốn linh hồn đột phá là chuyện không có khả năng.
Cho nên Nhiếp Vân trong bất tri bất giác là người đầu tiên của đại lục Phù Thiên vừa đột phá Thiên cấp Đại viên mãn, ngay cả võ đạo sư tổ tiên lúc trước cũng không đạt được.
- Thử một chút có thể có bao nhiêu thê độ.
Linh hồn ngưng tụ thành một đạo tuyến, nó chậm rãi bắn ra từ địa vực thứ mười, lại kéo dài tới đại lục Phù Thiên trong thời không loạn lưu.
Một ngàn!
Một ngàn một trăm!
Một ngàn hai trăm!
...
Ba ngàn!
Không ngờ có thể kéo dài trong thời không loạn lưu đạt tới đại lục Phù Thiên!
Linh hồn đạt tới ba ngàn thê độ.
Linh hồn ba ngàn thê độ, Nhiếp Vân cảm giác tâm niệm vừa động, có thể làm tan rã tất cả trận pháp của Thánh Hoàng Cung, một quyền có thể đánh chết Thiên Yêu Thánh Hoàng!
Khó trách nói tu luyện tới cảnh giới nhất định, linh hồn mới là mấu chốt,
có loại linh hồn này, Nhiếp Vân mới chính thức cảm nhận được cái gì gọi là đệ nhất nhân dưới Linh giới!
Đây mới là đỉnh phong nhất dưới Linh giới.
- Ân, Yêu Vô Ngân, Yêu Yên Yên? Không đúng, cường độ linh hồn của bọn họ vượt qua Thiên cấp Đại viên mãn, hẳn là phụ thể thành công!
Thí nghiệm linh hồn của mình xong, Nhiếp Vân thở ra một hơi, lúc này hắn lập tức chú ý tới tình huống trong Thánh Quang Điện.
Lúc này trong Thánh Quang Điện trừ mình ra còn có ba người ngồi ở cách đó không xa, dường như đang chờ mình thức tỉnh.
Ba người này đều là người quen, Thiên Yêu Thánh Hoàng, Yêu Vô Ngân, Yêu Yên Yên.
Đã biết mục đích của Lực Thần đại tái là vì giúp cường giả Linh giới phụ thể đoạt xá, hơn nữa nhìn ra linh hồn của Yêu Vô Ngân, Yêu Yên Yên đã siêu việt Thiên cấp Đại viên mãn, cho dù Nhiếp Vân có đần cũng đoán ra tám chín phần mười.
- Minh Hoành, hiện tại Minh Giang đại nhân không có thanh tỉnh, chẳng lẽ thất bại hay sao?
Thời điểm Nhiếp Vân âm thầm suy đoán, lúc này nghe Yêu Yên Yên nói chuyện.
- Dựa theo tình huống linh khí không ngừng hội tụ, chắc có lẽ không ah... Loại chuyện này cũng khó nói, trước khi chúng ta tới, Hoàng Vương đại nhân từng tự mình bàn giao, linh hồn cực hạn của Nhân giới là Tiên cấp hạ phẩm đỉnh phong, cũng chính là ba ngàn thê độ của bọn chúng, nếu như mạnh hơn nữa sẽ bị ý chí thiên địa cắn trả, sống không bằng chết!
- Ta và ngươi có thực lực này cho nên không có việc gì, phụ thể đoạt xá thành công nhanh chóng, mà Minh Giang đại nhân bản thân có được linh hồn Tiên cấp trung phẩm, đã vượt qua ba ngàn thê độ, rốt cuộc có đoạt xá thành công hay không điểm này ngay cả ta cũng nói không rõ ràng!
Minh Hoành lắc đầu.
- Minh Hoành... Linh hồn của Minh Giang... ba ngàn thê độ là đỉnh phong nhất, không thể vượt qua? Xem ra bọn họ cũng là ba ngàn thê độ.
Thông qua đoạn đối thoại này, đầu óc Nhiếp Vân đã hiểu ra không ít chuyện.
- Như vậy đi, đợi thêm hai ngày nữa, nế Minh Giang đại nhân còn không thức tỉnh, tựu không đều, bắt đầu tiêu diệt Nhân tộc, thống nhất chư thiên vạn giới!
Qua một hồi Minh Hoành nói.
- Được rồi, toàn bộ nghe hai vị sứ giả an bài!
Nghe được Minh Hoành quyết định, đôi mắt Thiên Yêu Thánh Hoàng sáng ngời và gật đầu.
Hiện tại người mạnh nhất Nhân tộc là Nhiếp Vân đã bị bắt, đoạt xá nửa chết nửa sống, nếu không phải bởi vì Minh Giang đại nhân còn không có thức tỉnh, chỉ sợ nàng sớm tiến công Nhân tộc.
- Mau nhìn, Minh Giang đại nhân tỉnh!
Thiên Yêu Thánh Hoàng vừa dứt lời, đột nhiên nghe Minh Hinh lên tiếng với thần thái hưng phấn.
- Ân?
Minh Hoành, Thiên Yêu Thánh Hoàng vội vàng nhìn sang tế đàn cách đó không xa, chỉ thấy Nhiếp Vân chậm rãi mở mắt ra.