- Đám tiểu bối, lập tức rời đi, ta có thể không giết ngươi!
Cự nhân do hỏa diễm hừng hực ngưng tụ tạo thành lên tiếng, tiếng nói của nó vang vọng hư không.
- Thật xấu hổ, ta đang muốn đánh chết ngươi, không có ý định rời đi.
Nhiếp Vân cười nói.
- Muốn chết!
Hỏa diễm chi vương không nghĩ tới một tiểu tử Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh đỉnh phong lại dám hung hăng càn quấy như thế, tức giận gào to, hắn vung vẫy nắm đấm cực lớn tấn công, hỏa diễm nóng bỏng thiêu đốt hư không.
- Hỏa diễm chi vương, thiên phú diễm hỏa sư, thôn phệ!
Nhiếp Vân cũng không ngăn cản một quyền của hắn, đột nhiên nguyên khí đan điền phối hợp diễm hỏa đan điền xoay tròn thật nhanh, lòng bàn tay xuất hiện vòng xoáy khổng lồ sau đó thôn phệ hỏa diễm chi vương.
Ừng ực!
Hỏa diễm chi vương còn chưa đấm tới trước mặt hắn đã bị vòng xoáy cuốn vào bên trong sau đó cắn nuốt thân thể.
- Ah.... Việc này không có khả năng...
Hỏa diễm chi vương gào rú thảm thiết, âm thanh mang theo sợ hãi rất lớn, hắn có thể dùng một quyền đánh chết cường giả Bí Cảnh đệ cửu trọng, cho dù hư thế nào cũng không ngờ vừa đối mặt tiểu tử Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh lại bị thôn phệ như thế.
- Không có gì là không có khả năng!
Hừ nhẹ một tiếng, Nhiếp Vân dẫn động lực lượng sau đó cắn nuốt hỏa diêm chi vương vào trong diễm hỏa đan điền, chỉ nghe tiếng nổ giòn tan vang lên.
Răng rắc!
Diễm hỏa đan điền thuận lợi tấn cấp.
Từ khi có được thiên phú diễm hỏa sư, tần suất sử dụng cũng không ít, tuy không bởi vậy mà tấn cấp, cho tới giờ phút này thôn phệ hỏa diễm chi vương mới đạt tới cơ hội đột phá, trực tiếp tấn cấp hình thái thứ ba.
- Thật mạnh!
Cảm thụ diễm hỏa đan điền hình thái thứ ba trong cơ thể của mình, đôi mắt Nhiếp Vân tỏa sáng.
Diễm hỏa hình thái thứ ba chẳng những có nhiệt độ cực cao, gần như đạt tới cảnh giới không gì không đốt, linh khí, linh hồn dính vào cũng sẽ bị thiêu đốt không còn lại gì, không lưu tình chút nào.
Trước kia trong Thánh Hoàng Cung bị Thiên Yêu Thánh Hoàng vây khốn, hắn bị tấm phù lục kia vây khốn, diễm hỏa không có tác dụng, hiện tại nếu để diễm hỏa hình thái thứ ba thiêu đốt hoàn toàn có thể đốt nó thành tro tàn trong nháy mắt, cũng không lưu lại dấu vết gì.
- Diễm hỏa sư tấn cấp, ta lại có thêm thủ đoạn công kích cực kỳ cường đại, nếu lại có thể dung hợp võ đạo, kiếm đạo sư với nhau, khi đó mới đạt tới hoàn mỹ...
Cảm thán một tiếng, Nhiếp Vân không suy nghĩ nhiều.
Diễm hỏa sư là thủ đoạn công kích cường đại nhất sau võ đạo, kiếm đạo sư, độc sư, hỏa diễm vừa ra thiêu đốt tất cả, gần như không có ai có thể ngăn cản được.
Tuy lực công kích của diễm hỏa lực quá phân tán, không bằng kiếm quang sắc bén, cũng không bằng võ đạo cường đại, nếu có thể dung hợp với kiếm đạo hoặc là võ đạo, ngưng tụ thành châm, khi đó lực chiến đấu sẽ gia tăng lên thật lớn
Biết rõ hiện tại không phải thời gian suy nghĩ những chuyện như thế, Nhiếp Vân diệt sát hỏa diễm chi vương xong liền dẫn mọi người tiếp tục tiến lên.
Phạm vi hỏa diễm chi hải không nhỏ, mọi người đi gần nửa ngày mới tìm được cổng không gian ở tầng này và bay ra ngoài.
Tầng thứ tám tương ứng với tầng thứ bảy nó là không gian nhược thủy.
Không gian nhược thủy bị nhược thủy bao phủ, loại nước này bản thân không độc nhưng trường kỳ ngâm trong đó sẽ phá hư dưỡng khí cân đối cơ thể, thậm chí phá đi kết cấu cơ thể và pháp lực của bản thân.
Trong chốc lát tiến vào không gian này, mọi người có không ít người xuất hiện cục diện bất lực, toàn thân xụi lơ.
Thời khắc mấu chốt Nhiếp Vân vận dụng thiên phú tưởng thủy sư đột phá hình thái thứ ba mới có thể giải quyết nguy cơ của mọi người gặp phải.
Tưởng thủy sư hình thái thứ ba chẳng những có thể khống chế vạn thủy, còn có thể lợi
dụng sức nước tiến hành tu luyện, có thể làm thân thể mềm mại và dẻo dai hơn nữa.
Tưởng thủy sư, diễm hỏa sư đồng thời tiến bộ, thủy hỏa giao hòa, lại làm Nhiếp Vân có nghĩ ngộ sâu hơn về ngũ hành, thiên hành sư, địa hành sư, tưởng thủy sư tạo thành ba đại thiên phú chạy trốn, hắn càng có cảm ngộ sâu sắc.
Không cần nghĩ, đợi một thời gian nhất định có thể triệt để dung hợp ba thiên phú này với nhau.
Sau khi rời khỏi không gian nhược thủy tầng thứ tám, mọi người đi tới tầng thứ chín của Vạn Giới Sơn, cũng là tầng cuối cùng của nơi này.
Vừa tiến vào trong đó, Nhiếp Vân cảm thấy có khí tức suy bại ập vào mặt, làm cho mọi người có cảm giác mình suy yếu và già đi, khí tức u ám nặng nề.
- Đây là một loại suy bại chi khí, mọi người không nên hô hấp, hấp thu khí tức này càng nhiều thì thân thể già yếu càng nhanh!
Sắc mặt Nhiếp Vân ngưng trọng lên tiếng.
Trong không gian này có suy bại chi khí, loại khí tức này xâm nhập sẽ làm té bào nhân thể và bản thân không tự chủ suy yếu, suy sụp, sức chiến đấu sẽ giảm đi thật nhiều.
Người có thể ngăn cản hỏa diễm, ngăn cản nước chảy, ngăn cản các loại hấp dẫn nhưng không cách nào ngăn cản già yếu.
Chỉ cần vẫn còn là Đoạt Thiên Tạo Hóa Bí Cảnh sẽ không thể ngăn cản sinh lão bệnh tử, dù là cường giả Bí Cảnh đệ cửu trọng cũng không được, phương pháp duy nhất chính là ngừng thở, ít tiếp xúc với suy bại chi khí chung quanh còn có thể kiên trì thời gian ngắn, nếu không chỉ sợ hô hấp ở nơi này một ngày, ngay cả Nhiếp Vân cũng có thể bởi vì tế bạo suy yếu và già nua mà tử vong tại chỗ.
- Đám người Minh Hoành mai phục ở nơi nào? Tại sao không thấy chúng xuất hiện?
Đến tầng thứ chín, chẳng những phải chống cự suy bại khí tức chung quanh, còn phải tìm đám người Minh Hoành, Nhiếp Vân quay đầu hỏi Thao.
- Ta cũng không biết, Minh Hoành chỉ nói dẫn các ngươi đi vào tầng thứ chín, khi đó bọn chúng tự nhiên sẽ xuất hiện!
Ổ Thao lắc đầu, dường như hắn cũng không biết kế hoạch cụ thể của đám người Minh Hoành.
Nghe được hắn nói thế, Nhiếp Vân cũng không hoài nghi hắn đang nói láo, đầu tiên người bị đầu độc sẽ không nói dối chủ nhân của mình, tiếp theo, căn cứ cách làm của Minh Hoành, không nói với Ổ Thao là phi thường bình thường.
Ổ Thao trong mắt hắn chỉ là nhân loại hèn mọn, hắn sẽ không nói nhiều với loại người này.
- Nơi này giống như tầng thứ bảy, lực lượng linh hồn đã bị áp chế, thiên nhãn cũng không thể nhìn trọn thế giới này...
Cảm thụ một chút, Nhiếp Vân lắc đầu.
Thế giới này giống với nhiều tầng trước,, linh hồn bị áp chế thật lớn, không thể tùy ý lan ra chung quanh, ngay cả thiên nhãn cũng không thể nhìn thấu thế giới này tìm kiếm đám người Minh Hoành đang ẩn thân nơi đâu.