Vô Tận Đan Điền

Băng Hàn vòng xoáy (2)


trước sau

Dưới phong ấn là vòng xoáy khoảng một trượng, bị phong ấn áp chế trong đó, nhưng lại để lộ ra dòng nước lạnh cường đại, phảng phất như câu thông một thế giới Băng Hàn khác, hoặc trấn áp một con quái thú tu luyện Hàn Băng.

- Thử xem uy lực!

Nhìn thoáng qua, tiện tay lấy ra một thanh Tiên Khí trung phẩm với tới.

Răng rắc!

Tiên Khí trung phẩm đông lạnh trở thành bột phấn, vỡ vụn trên đất.

- Lạnh quá...

Chứng kiến Tiên Khí trung phẩm ngay cả nửa cái hô hấp cũng không có kiên trì, đã bị đông toái, Nhiếp Vân biết rõ quá mức âm hàn, căn bản không phải hắn bây giờ có thể chống lại, lúc này không dám đi qua, thân thể tung người bơi lên.

Rất nhiều địa phương của Linh giới cực kỳ thần bí, không đủ thực lực liền muốn đi tới, không thể nghi ngờ muốn chết!

Tuy rất muốn biết dưới vòng xoáy này rốt cuộc là cái gì, nhưng hiện tại còn không muốn tìm chết, đành phải ngăn chặn lòng hiếu kỳ.

Một lần nữa trở lại bên cạnh bờ, chỉ thấy Hứa Hinh Thiến như trước đang nhắm mắt tu luyện, tựa hồ không biết hắn đã tiến nhập đáy ao.

Nhảy ra Tuyết Lôi Trì, Tiên lực của Nhiếp Vân bắt đầu khởi động làm khô quần áo, đang định nghỉ ngơi một chút khôi phục tiêu hao, đột nhiên nghe được một thanh âm nghi hoặc, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Hứa Hinh Thiến chẳng biết lúc nào đã mở mắt.

- Không đúng, đây là có chuyện gì?

Nàng nhíu mày, nhìn chằm chằm Tuyết Lôi Trì trước mắt, ánh mắt lộ ra vẻ mê hoặc.

- Làm sao vậy?

Thấy bộ dáng của nàng, Nhiếp Vân còn tưởng rằng biết rõ sự tình mình tiến vào Tuyết Lôi Trì rồi, liền vội vàng hỏi.

- Như thế nào Lôi Điện lực ở đây càng ngày càng ít, hàn khí lại càng ngày càng mạnh rồi hả?

Hứa Hinh Thiến đứng dậy, nhìn Tuyết Lôi Trì trước mắt, vẻ mặt nghi hoặc.

- Lôi Điện lực giảm bớt, hàn khí tăng cường?

Nhiếp Vân vốn là sững sờ, lập tức nhìn lại phía dưới, sắc mặt lập tức cổ quái.

Quả nhiên, trước kia Lôi Điện cùng hàn khí gần như cân đối, lúc này hàn khí càng ngày càng thịnh, mà Lôi Điện lực ngược lại càng ngày càng yếu, giống như tùy thời có thể biến mất.

- Chẳng lẽ bởi vì ta lấy đi những Lôi Điện Thạch kia?

Trong nội tâm Nhiếp Vân khẽ động.

- Cũng có khả năng là vì vòng xoáy kia làm ra... hàn khí ở trong Tuyết Lôi Trì này, chỉ sợ đều là vòng xoáy kia làm ra...

Tuy vòng xoáy kia bị phong ấn áp chế, nhưng hàn khí lại có thể không hề che lấp xuyên suốt ra, trước kia có Lôi Điện Thạch trung hoà không có gì trở ngại, bây giờ Lôi Điện Thạch bị hắn lấy đi, hàn khí càng ngày càng thịnh, chỉ sợ qua không được bao lâu, cái ao này sẽ bị Hàn Băng thay thế.

- Lôi Điện giảm bớt, lại cảm ngộ cũng không có ý nghĩa, đi thôi!

Đứng dậy, Hứa Hinh Thiến lắc đầu.

Nàng là Lôi Điện sư, không phải Hàn Băng sư, mục đích tới là cảm ngộ Hàn Băng cùng Lôi Điện dung hợp, lúc này Lôi Điện yếu bớt, tiếp tục ở lại cũng không có ý nghĩa.

- Đi? Được rồi!

Nhiếp Vân cũng thấy ở chỗ này không có ý nghĩa, thấy nàng nói muốn ly khai, liền gật đầu đáp ứng.

- Ai, đã sớm nghe nói Tuyết Lôi Trì, không nghĩ tới thật vất vả tìm được, lại không dung hợp thiên phú Lôi Điện cùng thiên phú khác...

Hứa Hinh Thiến thở dài một tiếng, tràn đầy cô đơn.

Nhìn bộ dáng của nàng, Nhiếp Vân không biết phải an ủi như thế nào, nên không nói chuyện, đang muốn mang nàng ly khai, đột nhiên trong tai răng rắc một tiếng.

- Ân?

Cúi đầu xem xét, trong nội tâm nhịn không được cuồng hỉ.

Chỉ thấy Lôi Điện đan điền vừa mới diễn sinh, chẳng biết lúc nào đã cùng Diễm Hỏa đan điền vờn quanh chung một chỗ, giống như song tinh, triệt để dung hợp.

Trước kia một mực dùng thiên phú Diễm Hỏa cùng thiên phú Lôi Điện ngăn cản dòng nước lạnh, bất tri bất giác, hai đại đan điền vậy mà hoàn thành quá trình dung hợp.

Thiên phú Lôi Điện xếp hạng 20, thiên phú Diễm Hỏa xếp hạng 25,
kém vốn không xa, lúc này dung hợp, Nhiếp Vân cảm thấy hỏa diễm cùng Lôi Điện giao hòa, thân thể lần nữa mạnh mẽ hơn không ít.

- Đáng tiếc hai thiên phú này dung hợp đối với cấp bậc Khu Tu sư của ta tăng lên không lớn...

Tuy cao hứng, nhưng Nhiếp Vân biết loại tấn chức này đối với năng lực Khu Tu sư của hắn trợ giúp không lớn, nếu như có thể dung hợp hai thiên phú này vào Thiên Nhãn, Võ Đạo, Kiếm Đạo, hình thành năm loại thiên phú dung hợp, mới thật sự là cường hãn.

Hiện tại trong cơ thể Nhiếp Vân dung hợp đan điền chia làm bốn tổ.

Tổ 1 ba cái, là tam đại thiên phú Võ Đạo, Kiếm Đạo cùng Thiên Nhãn bài danh cao nhất.

Tổ 2 hai cái, Lôi Điện cùng Diễm Hỏa.

Tổ 3 hai cái, Thiên Nhãn cùng Thần Thâu.

Tổ 4 bốn cái, Thiên Hành, Địa Hành, Tường Thủy cùng Ẩn Nặc.

- Muốn dung hợp mà nói, Võ Đạo, Kiếm Đạo, Thiên Nhãn, Thần Thâu ngược lại đơn giản một ít!

Nghĩ đến trong cơ thể đã xuất hiện bốn tổ đan điền dung hợp, Nhiếp Vân cảm thấy tổ 1 cùng tổ 3 dung hợp lẫn nhau sẽ càng thêm dễ dàng một chút, dù sao có thiên phú Thiên Nhãn làm kết nối, nên càng thêm dễ dàng.

- Làm sao vậy?

Hứa Hinh Thiến cảm thán một tiếng, thấy Nhiếp Vân lâm vào trầm tư, hỏi.

- Không có gì, đi thôi!

Đối với vấn đề thiên phú bản thân, Nhiếp Vân không muốn nhiều lời, bắn qua một đạo Địa Hành chi khí, hai người đi ra ngoài.

Đưa Hứa Hinh Thiến ra ngoài, Nhiếp Vân ngừng lại.

- Ngươi đi về trước đi, nói cho ta biết địa chỉ, đến Tân Quận thành ta sẽ đi tìm ngươi!

- Ngươi không đi cùng ta?

Hứa Hinh Thiến sững sờ.

- Không, ta đột nhiên nhớ tới còn việc tư phải làm, thật không có ý tứ!

Nhiếp Vân lắc đầu.

- Vậy được rồi, ta về trước, tận lực trong một tháng đuổi tới Tân Quận thành, ngàn vạn lần đừng làm trễ nãi thời gian khảo hạch! Cái này là địa chỉ của ta, đến Tân Quận thành nhất định phải đi tìm ta!

Đôi mi thanh tú của Hứa Hinh Thiến nhăn lại, cổ tay khẽ đảo truyền qua một ngọc bài, muốn nói cái gì đó, cuối cùng không nói ra, quay người ly khai.

- Hiện tại nàng không có dung hợp thiên phú Lôi Điện cùng thiên phú khác, khẳng định cũng tìm hiểu đến ảo diệu, nếu không, không có khả năng ta nói một câu liền xoay người rời đi!

Thấy nàng ly khai, Nhiếp Vân có chút kỳ quái, ngay sau đó liền hiểu được.

Dựa theo thái độ của Hứa Hinh Thiến trước kia, nói không cùng nàng chung một chỗ, nhất định sẽ có không ít phiền toái, không thiếu được nghi vấn cùng hỏi thăm, hiện tại nói một câu đối phương liền ly khai, khẳng định có chỗ cảm ngộ, sốt ruột trở về tu luyện, không muốn chậm trễ quá nhiều thời gian.

Cũng đúng, nếu như không có cảm ngộ, không có khả năng nhẹ nhàng ly khai Tuyết Lôi Trì như vậy, mặc dù nước ao phát sinh biến cố, cũng sẽ ở lại một gian ngắn.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện