Vô Tận Đan Điền

Kim Vân Khu Tu sư ngũ phẩm (2)


trước sau

Mấy người khác đều coi hắn như thiên lôi sai đâu đánh đó, thấy hắn nói như vậy cho nên lúc này cũng không nói thêm gì nữa mà theo sát sau lưng hắn đi ra ngoài, cũng nhanh chóng biến mất ở giao dịch hội.

- Nguy hiểm thật.

Trong xe ngựa, một ngón tay điểm cho Liễu Mạc Yên bất tỉnh, tiện tay ném nàng vào sàn xe, lúc này Nhiếp Vân mới thở dài một hơi, lau mồ hôi lạnh trên trán.

- Sao vậy?

Thấy trước đó ở giao dịch hội mặt hắn không đổi sắc, lúc này lại có bộ dáng này, Hứa Hinh Thiến không khỏi cảm thấy kỳ quái.

- Giao dịch hội có cao thủ, còn hơn xa Trương Tiên kia.

Nhiếp Vân xoa xoa mi tâm, nói.

- Vừa rồi ta tiến hành giao kích tinh thần một lát với hắn, linh hồn lực của hắn mạnh hơn ta. Mà lại thiện ảo cảnh, chỉ sợ đã chạm tới Tiên cấp hậu kỳ.

- Linh hồn sắp đạt tới Tiên cấp hậu kỳ? Thực lực còn hơn xa Trương Tiên, chẳng lẽ.... Chẳng lẽ là Đại sư huynh Huyễn Vũ thần bí nhất kia hay sao?

Hứa Hinh Thiến biến sắc.

- Đại sư huynh? Huyễn Vũ?

- Người đối địch với sư phụ Tử Đằng đạo nhân của ta là một Khu tu sư lục phẩm gọi là Tô Dương, là yêu nhân. Hắn tổng cộng có mười đại đệ tử, tuy nhiên nhiều năm qua chỉ thấy có chín người, truyền thuyết có một vị đại đệ tử chưa từng hiện thân, là tộc nhân Huyễn tộc trong Yêu nhân nhất tộc. Chẳng những thực lực đạ tới La Tiên cảnh đỉnh phong mà còn am hiểu mê huyễn chi thuật, linh hồn cũng cường đại không thể tưởng tượng nổi.

Trên khuôn mặt xinh đẹp của Hứa Hinh Thiến hiện lên vẻ ngưng trọng.

- Đương nhiên đây không phải là điểm quan trọng nhất, quan trọng nhất hắn lại là một Kim Vân Khu tu sư ngũ phẩm.

- Kim Vân Khu Tu sư ngũ phẩm?

Trong lòng Nhiếp Vân rùng minh.

Kim Vân Khu Tu sư ngũ phẩm đã nói rõ chí ít đối phương có sáu loại thiên phú đặc thù bài danh trước một trăm. Thiên phú đặc thù càng nhiều, bài danh càng top đầu thì năng lực vượt cấp chiến đấu càng mạnh. Tuy rằng tu vi bản thân là La Tiên cảnh kỳ đỉnh phong, thế nhưng chỉ sợ La Tiên cảnh hậu kỳ, thậm chí là cường giả đỉnh phong cũng không phải là đối thủ.

- Đúng vậy, trước kia ta luôn nghe nói nhưng chưa bao giờ thấy qua, hắn cũng chưa từng xuất hiện qua, cho nên tất cả mọi người đều không coi ra gì. Nếu như quả thực có loại cao thủ như ngươi nói, vậy nhất định là hắn.

Khó trách Liễu Mạc Yên và Trương Tiên dám cả gan làm loạn dưới tình huống có nhiều người ở giao dịch hội như vậy. Ngang nhiên phá hư quy củ, chỉ sợ Huyễn Vũ kia đã lôi kéo toàn bộ người vào bên trong ảo cảnh. Cho dù sau này có truy xét ra cũng không tra được cái gì.

Hứa Hinh Thiến nói.

- Được rồi.

Nhiếp Vân gật gật đầu.

Nàng nói không sai, vừa rồi những người xem náo nhiệt chung quanh quả thực rất là quái dị, dựa theo đạo lý mà nói, cho dù Liễu Mạc Yên muốn gây phiền phức thì chắc hẳn cũng sẽ không làm ra chuyện ngây thơ như vậy. Thế nhưng hết lần này tới lần khác nàng lại làm, hơn nữa lại không kiêng nể gì cả, nhất định là có chỗ dựa.

Người chung quanh đều rơi vào trong ảo cảnh, chỉ sợ những thứ nhìn thấy, nghe thấy hoàn toàn không giống sự thực. Một khi Hứa Hinh Thiến ra tay phản kháng nhất định sẽ bị luận tội phá hỏng quy củ, muốn tìm nhân chứng cũng khó có thể tìm ra được.

- Đối với tỷ thí gần đây bọn hắn rất hèn hạ. Lần này bọn hắn biết rõ ta đột phá gông cùng Tứ phẩm, đạt tới bán bộ Kim Vân Khu tu sư ngũ phẩm, trong lòng đố kỵ, sợ hãi, cho nên mới dùng thủ đoạn hèn hạ này. Một khi vừa rồi ta không nhịn được ra tay thì Hắc Giáp hộ vệ đội sẽ tiến lên bắt người thẩm tra. Cho dù có sư phụ khiến cho bọn hắn không thể làm gì ta, nhưng mà ngăn lại một
hai ngày, khiến cho ta không có cách nào tham dự thi đấu có lẽ cũng không có khó khăn quá lớn. Như vậy bọn hắn không cần đấu cũng sẽ thắng.

Hứa Hinh Thiến vốn thông minh, nghĩ một thoáng đã hiểu được nguồn cơn.

- Đúng vậy, ngươi nói đúng. Mục đích của bọn chúng là làm ngươi ra tay, sau đó lại nghĩ biện pháp làm cho ngươi rơi vào phiền phức, không thể tham dự thi đấu.

Nhiếp Vân ứng tiếng.

Điểm ấy hắn đã sớm nghĩ tới, bằng không thì cũng không ra tay quyết đoán cưỡng ép Liễu Mạc Yên.

- Đáng giận, không ngờ lại dùng thủ đoạn này. Hèn hạ.

Hứa Hinh Thiến cắn răng, tức giận hừ lạnh.

- Không có cái gì là hèn hạ hay không hèn hạ. Ai có thể chiến thắng thì lời nói của người đó sẽ có trọng lượng, người đó mới là vương đạo.

Thấy bộ dáng của nàng, Nhiếp Vân cười cười, bàn tay nhẹ nhàng phất một cái lên trên người Liễu Mạc Yên.

Ưm..

Nữ nhân yêu mị này tỉnh lại.

- Ngươi mau thả ta ra. Bằng không Huyễn Vũ sư huynh ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi.

Liễu Mạc Yên tỉnh lại, nhìn thấy bản thân vẫn nằm trong sự khống chế của hai người cho nên hung dữ nói.

Phanh.

Còn chưa nói xong thì nàng đã cảm thấy mặt mình tê rần, nhìn thấy thiếu niên tát một cái, thanh âm thanh thúy, vang dội khiến cho nàng có cảm giác như nằm mơ.

- Ngươi dám đánh ta? Ngươi biết ta là ai không? Khu Tu sư ngũ phẩm, tọa hạ đệ tử của Tô Dương, là nhân vật siêu cường bán bộ La Tiên cảnh, dám đánh ta là phạm vào tội chết..

Một lát sau sắc mặt Liễu Mạc Yên dữ tợn, điên cuồng hét lớn.

Thế nhưng thanh âm còn chưa dứt thì lại một tiếng phanh vang lên, lại một cái tát đánh tới.

Mặt Liễu Mạc Yên lập tức sưng lên, không còn vẻ xinh đẹp nữa.

- Ngươi đáng giận, ngươi muốn chết...

Phanh.

- Ngươi sẽ vì hành động ngày hôm nay mà hối hận..

Phanh.

...

Hai mắt Liễu Mạc Yên như sói, mang theo vẻ hung ác, hận không thể ăn sống thiếu niên trước mắt. Tuy nhiên nàng rống càng hung ác thì thiếu niên này ra tay cũng càng hung ác, toàn bộ răng trong miệng nàng đều bị đánh cho rơi ra, mặt sưng phù khiến cho ngay cả sư huynh nàng cũng không nhận ra được.

Rốt cuộc nàng cũng sợ hãi.

Bởi vì bắt đầu từ cái tát đầu tiên, ánh mắt và biểu lộ của đối phương không thay đổi, sự uy hiếp của nàng hắn ta căn bản không quan tâm.

- Ngươi là quái vật, ác ma...

Liễu Mạc Yên chưa bao giờ gặp phải người lạnh lùng như vậy, nàng cảm thấy sắp phát điên.

Không riêng gì nàng sắp phát điên, mí mắt của Hứa Hinh Thiến cũng run rẩy một hồi, trong lòng âm thầm may mắn vì từ trước tới nay đối với thiếu niên này không tệ, không có gây phiền toái cho hắn. Bằng không... chỉ sợ cảnh ngộ của nàng hiện tại cũng không kém hơn đối phương là bao.

- Rất đơn giản, ta hỏi ngươi cái gì thì ngươi trả lời cái đó, bảo ngươi làm thế nào thì ngươi làm thế đó.

Thấy ý chí nàng sụp đổ, Nhiếp Vân ngừng tay, lạnh nhạt nói.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện