Sưu.
Đột nhiên một đạo kiếm quang mang theo ngôi sao ngập trời từ dưới mặt đất đột nhiên bắn lên, huy hàng mà sáng lạn, trong khoảng khắc bao phủ tên đầu trọc này.
- Ta chỉ sợ ngươi không đi ra a.
Đầu trọc này cũng không sợ hãi, ngược lại còn cười lạnh một tiếng, bàn tay lăng không tạo thành trảo. Trong lòng bàn tay xuất hiện một cự phủ, sau đó mạnh mẽ bổ xuống một phủ.
Ầm ầm.
Khí kình hội tụ nghênh đón ngôi sao ngập trời, cả hai va chạm, tinh quang giống như là thủy tinh, vang lên tiếng răng rắc rồi thoáng cái vỡ vụn, không có một chút lực lượng ngăn cản nào.
Giống như công kích mang theo ngôi sao, tinh quang ngập trời này chỉ có vẻ ngoài, không có bao nhiêu thực lực vậy.
- Hỏng bét.
Tên đầu trọc này cũng không phải là người dũng mãnh, nhìn thấy một kiếm khí thế huy hoàng như vậy mà đụng cái đã nát, đột nhiên hắn nghĩ tới một điểm, sắc mặt đại biến, không nhịn được la lên.
- Mạc Yên, cẩn thận.
Hắn vừa mới la lên xong thì một tiếng cười sang sảng đã truyền tới.
- Ha ha, đa tạ Khu Tu hành cung tráo của các ngươi, hai chúng ta cáo từ trước.
Theo thanh âm nhìn lại, chỉ thấy Nhiếp Vân và Hứa Hinh Thiến tạo thành một cơn lốc bay vút về phía xa, trong nháy mắt đã biến mất trong không gian tối tăm mờ mịt. Mà lúc này trên người bọn họ mặc bộ phòng hộ của Liễu Mạc Yên, tản ra quang mang trắng nõn, ngăn cản toàn bộ Tu la sát khí ở bên ngoài.
Bằng vào thực lực của Nhiếp Vân hiện tại còn chưa đủ để đánh chết khôi lỗi và đầu trọc kia. Nếu như ở lại khổ chiến là chuyện cực kỳ không sáng suốt, cho nên hắn quyết định thật nhanh, sau khi trộm được Khu tu hành cung tráo thì lập tức bỏ chạy.
- Khu tu hành cung tráo của ta bị trộm đi... Điều này sao có thể? Đúng rồi, nhất định hắn có thiên phú thần thâu. Đáng giận. Đáng giận.
Nhìn thấy trên người Hứa Hinh Thiến có Khu tu hành cung tráo, lúc này Liễu Mạc Yên mới chú ý được đồ của nàng đã bị trộm đi, nàng tức giận tới mức khuôn mặt đỏ lên, thiếu chút nữa phun ra một búng máu.
Đêm qua tất cả đồ trong đan điền nàng mất đi tung tích, nàng còn tưởng rằng sau khi mình hôn mê lại bị Nhiếp Vân kia nghĩ cách lấy đi hết. Không ngờ lại là thiên phú thần thâu. Lúc này nhớ tới cảm giác không cảm nhận được bị đối phương trộm, lại phối hợp với kinh nghiệm ngày hôm qua, nàng lập tức hiểu ra.
Sưu sưu...
Mất đi Khu tu hành cung tráo, nàng như là mưa móc hiện lên dưới ánh mặt trời vậy. Tu la sát khí ngập trời điên cuồng tuôn về phía nàng.
Khặc khặc.
Ngay sau đó trên không trung có hai tiếng cười vang vọng, có hai đầu Tu la cao lớn đi tới.
Khi Nhiếp Vân trộm khu tu hành cung tráo trên người nàng đồng thời cũng lưu lại một ít thủ đoạn, có thể hấp dẫn tu la tới.
- Đáng giận, đi mau.
Nhìn thấy Tu la xuất hiện, biết rõ nếu không đi sẽ tụ tập ngày càng nhiều, Liễu Mạc Yên cắn răng một cái, vội vàng chạy về phía trước.
- Ha ha.
Trong không gian tối tăm mờ mịt có hai đạo thân ảnh một mặt bay về phía trước, một mặt phát ra tiếng cười vui vẻ không thôi.
Chính là hai người Nhiếp Vân vừa mới đào tẩu khỏi chỗ nọ.
- Nhiếp Vân, sao ngươi lại nhanh chóng trộm được khu Tu hành cung tráo của Liễu Mạc Yên như vậy?
Lúc này Hứa Hinh Thiến vẫn còn cảm thấy không thể tưởng tượng được như trước.
- Vừa rồi ta giả vờ công kích đầu trọc kia, hấp dẫn lực chú ý của mọi người, lại lặng lẽ lặn xuống dưới thân Liễu Mạc Yên, dùng thiên phú thần thâu trộm tới thứ này.
Nhiếp Vân cười nói.
- Thiên phú thần thâu?
Hứa Hinh Thiến sững sờ, hiểu ra, trong mắt hiện lên vẻ nóng bỏng. Tuy nhiên nàng biết thiên phú đặc thù là át chủ bài của người khác cho nên cũng không có tiếp tục truy vấn.
- Ngươi này có Khu Tu hành cung tráo, không còn sợ hãi nữa, một lát ngươi giúp ta đánh
lén TU la.
Nhiếp Vân nios.
- Được.
Hứa Hinh Thiến gật đầu.
- Đi, phía trước có một đầu Tu la Thiên tiên cảnh, lặng lẽ qua đó.
Nhiếp Vân nhìn một vòng, đột nhiên chỉ về một phương, lại kéo Hứa Hinh Thiến đi về phía trước.
Đây là thế giới Tu la mà đại năng Khu tu tháp dùng đại thủ đoạn xây dựng lên, dùng để bồi dưỡng Khu Tu sư. Bên trong có rất nhiều Tu la, đầu ở trước mặt hai người có thực lực Thiên tiên cảnh hậu kỳ, trong đám Tu la được coi là nhị tinh.
- Tu La tướng tam tinh, huyết mạch cường đại, có thể vượt cấp chiến đấu, chỉ sợ chúng ta không phải là đối thủ....
Đi tới trước mắt, nhìn thấy bộ dáng của Tu La tướng này, Hứa Hinh Thiến có chút lo lắng nói.
- Trước tiên chúng ta có thể giết một chút Tu la thực lực yếu đuối a...
nàng còn chưa nói hết thì đã nhìn thấy thiếu niên thả người phóng về phía đầu Tu la cao lớn trước mắt.
- Nhân loại đáng giận, muốn chết.
Đầu Tu la này thấy có người tới, nổi giận gầm lên một tiếng. Hàm răng màu đỏ tươi lộ ra quang mang sắc bén mà dữ tợn, quỷ trảo đen như mực lập tức chào đón Nhiếp Vân.
- Cẩn thận...
Hứa Hinh Thiến không ngờ thiếu niên lại lỗ mãng như vậy, như vậy hiển nhiên chiến đấu với Tu La, một khi thời gian kéo dài sẽ hấp dẫn thêm những Tu la khác tới, khi đó có muốn đi cũng không xong.
Thanat hể nàng khẽ động, đang định tiến lên hỗ trợ thì đã nhìn thấy thiếu niên này lăng không điểm ra một ngón tay.
Một ngón tay này không có chỗ nào đặc biệt, thu hút, động tác u nhã mà xinh đẹp, giống như thời gian trên không trung vào thời khắc này ngừng lại. Móng vuốt màu đen của đầu Tu La tướng nhị tinh này lập tức bị vỡ vụn.
Phanh.
Tu la bị một ngón tay của Nhiếp Vân điểm trúng, trước ngực xuất hiện một cái lỗ lớn.
- Ngươi không giết được ta đâu...
Dường như Tu la này cũng không ngờ thiếu niên trước mắt lại lợi hại như vậy, tuy nhiên hắn cũng không có úy kị mà gào rú một tiếng, Tu la sát khí ngập trời điên cuồng hội tụ ở miệng vết thương, có lẽ muốn khôi phục thân thể.
- Dùng dung hợp chi khí giết hắn....
Nhìn thấy tình huống này Hứa Hinh Thiến vội vàng hô. Tuy nhiên nàng còn chưa hô xong thì đã nhìn thấy bàn tay của thiếu niên này nhẹ nhõm đặt vào trên người Tu la tướng này.
Xì xì xì...
Không biết xảy ra chuyện gì, đầu Tu La tướng nhị tinh này cũng không kịp phát ra tiếng kêu thảm, thân thể lập tức trở nên khô quắt, biến thành một đống tro bụi.
- Cái này... Cái này...
Nhìn thấy một màn trước mắt, cả người Hứa Hinh Thiến ngây ngốc, toàn thân cứng ngắc, khó mà tin nổi.
Gần đây đều là Tu La ăn người, nàng còn chưa nghe nói qua người có thể thôn phệ Tu la, cảnh tượng trước mắt đã vượt quá tưởng tượng của nàng, khiến cho đầu óc nàng trì trệ không thông.